Con người không tự nhiên sinh ra và lớn lên. Tất cả nhờ công ơn, bàn tay của cha mẹ sinh thành, nuôi dưỡng.
NẾU KHÔNG THỂ BAO DUNG ĐƯỢC CHA MẸ, MỌI LÒNG TỐT VỚI THIÊN HẠ CHỈ LÀ GIẢ DỐI.
NẾU THẤY ÁP LỰC VÀ MỆT MỎI, ĐÁNH GIÁ CAO NHỮNG GÌ MÌNH ĐANG CÓ!
Đứa con nghịch ngợm của bạn là niềm khao khát của những người không có con;
Ngôi nhà nhỏ của bạn là ước mơ của người vô gia cư;
VỢ ANH CÓ ĐẸP BẰNG EM KHÔNG ?
Hai mươi lăm tuổi tôi cưới vợ. Ngày tôi đưa người yêu về ra mắt, mẹ tôi thì thầm bảo: “Con nên suy nghĩ thật kĩ. Mẹ thấy nó liễu yếu đào tơ, con nhà giàu có, sợ lấy con rồi không quen chịu khổ, rồi được ba bảy hai mốt ngày thôi”.Không muốn mang tiếng cậy nhờ nhà vợ, tôi bắt đầu mọi thứ bằng hai bàn tay trắng và nghị lực của mình.
NẾU CÓ KIẾP SAU…! ANH SẼ KHÔNG BAO GIỜ YÊU EM…!
Làm thêm vất vả để kiếm thêm tiền trang trải học phí. Em là tiểu thư cành vàng lá ngọc con nhà giàu có khá giả, gia đình có tới mấy osin.
Lần đầu tiên về quê đến cây quế, rau lang…., và cả ngò gai, em cũng không phân biệt được.
TRÔNG MẸ
"Dì trông bà thêm tuần nữa được không?
Tôi bù lại bằng hai tuần liên tiếp
Bởi tuần này tôi phải đi có việc
Nếu không thì đã chẳng phải tốn hơi!”
Hai người đôi co đến nửa tiếng rồi
BỨC THƯ TRONG LỌ BNIXILIN
MẸ ƠI !
Con đã viết bao lá thư gửi mẹ
Mà sao con chẳng thể nhận hồi âm
Mẹ ơi ! Bao đêm con đã khóc thầm
Nơi quê nhà mẹ của con có khoẻ
CÁI GIÁ CỦA SỰ TỨC GIẬN
TRONG ĐỜI NÊN ĐỌC MỘT LẦN
24 tuổi, bạn tìm được việc làm, công việc tiền lương cũng không cao, còn thường xuyên phải tăng ca đến tận đêm khuya.
ĐỜI NGƯỜI RỒI CŨNG QUA NHANH...
KHI NGƯỜI TA GIÀ
Khi ta già đi, ta học cách buông tay, ta chẳng cần phải nghĩ ngợi những người trẻ mỗi ngày nó lướt qua đời ta một cách nhẹ nhàng như thế nào, ta chỉ mong mình đủ sức để tự nấu một món ăn thật nhừ, đủ sức để tự tắm rửa hàng ngày, ta cũng không câu nệ mọi ngóc ngách trong nhà đều phải tinh tươm sạch sẽ, mà chỉ chú ý đến sức khỏe của bản thân mình, nhằm giảm bớt áp lực cho con cháu khi phải chăm sóc ta.