ĐỜI NGƯỜI RỒI CŨNG QUA NHANH...

Khi ta đi xe hơi thì vẫn có người đi xe máy. Khi ta đi xe máy thì vẫn có người đi bộ. Khi ta đi bộ lại có người đang chống gậy. Khi ta chống gậy vẫn còn người cụt chân. Khi ta cụt chân hãy còn có người mất mạng. Như vậy chẳng phải đã đủ rồi sao?

Con người sống trên đời được mấy chục năm. Dẫu khi còn sống bạn làm quan khoác áo gấm hay chỉ là thường dân áo vải, cuối cùng cũng nằm dưới nắm đất vàng mà thôi.

KHI NGƯỜI TA GIÀ

Khi ta già đi, ta sẽ không nhắc nhở con cháu về một điều gì đó quá cũ, rót vào tai chúng mãi một câu chuyện xa xưa, hay dặn dò chúng những điều hết sức lạc hậu. Cho dù nói nhiều hay ít thì con cháu nó vẫn cho rằng, đó chỉ là lý lẽ vớ vẩn của người già.

Khi ta già đi, ta học cách buông tay, ta chẳng cần phải nghĩ ngợi những người trẻ mỗi ngày nó lướt qua đời ta một cách nhẹ nhàng như thế nào, ta chỉ mong mình đủ sức để tự nấu một món ăn thật nhừ, đủ sức để tự tắm rửa hàng ngày, ta cũng không câu nệ mọi ngóc ngách trong nhà đều phải tinh tươm sạch sẽ, mà chỉ chú ý đến sức khỏe của bản thân mình, nhằm giảm bớt áp lực cho con cháu khi phải chăm sóc ta.

ĐỪNG ĐỔ THỪA CHO BỐ ..

Ra khỏi phòng thi, bố lẽo đẽo cầm chiếc mũ cối chạy theo cô bé, "Con làm được bài không?", "Có ôn đúng tý nào không?", "Liệu được mấy điểm"... Cô bé không nói gì, chỉ quay ngoắt lại nhìn bố, mặt nặng mày nhẹ...Bố im lặng...

Nhìn cảnh hàng người dạt bên đường, tưởng chừng như cái nắng tháng Sáu đã sấy khô cả ngần ấy sinh thể.

BỎ BẠN

Ông bạn tới nhà tôi chơi cho biết nhà. Vợ tôi làm ít mồi, mua mấy lon bia cho hai người lai rai.

  Người bạn này tôi mới quen. Tính nó sôi nổi, nhanh nhẹn, vui vẻ hòa đồng, nên tôi cũng thích.

  Chúng tôi uống hết mười lon thì bia hết, nó bảo để nó ra đầu hẻm mua về uống tiếp. Vợ biết tửu lượng của tôi không uống được nữa, nên góp ý: "Hai người uống vậy thôi, để bạn anh còn chạy xe về nữa. Để em pha trà, hai anh em ngồi uống nước nói chuyện nhé". Tôi cũng bảo nó, tôi không uống được nữa. Nó có vẻ không vui.

CÂU CHUYỆN BÁT PHỞ

Một người phụ nữ bước vào một quán phở và hỏi chị chủ quán

- Chị ơi, ở đây 1 bát phở bao nhiêu tiền?

Chủ quán trả lời: 30 ngàn chị à!

Sau khi lục trong túi ra đếm chỉ còn vỏn vẹn 15 ngàn, người phụ nữ rầu rầu ngại ngùng nói: Tôi còn có 15 ngàn, chị bán cho tôi bát phở không có thịt được không ạ?

KHÔNG THỂ ĐỢI CHỜ

Trên thế gian, gì cũng có thể chờ

Không làm trước thì làm sau, chẳng vội

Riêng hiếu kính mẹ cha, không thể đợi

Ngày mai biết còn cơ hội hay không?

GIA ĐÌNH LÀ GÌ

Người Mỹ dùng danh từ “FAMILY” trong khi người Việt gọi là “GIA ĐÌNH”. Mời bạn đọc mẫu chuyện dưới đây để tìm hiểu giá trị của “Family” như thế nào.

Tôi va phải một người lạ trên đường phố khi người này đi qua. Tôi nói: “Ồ xin lỗi”.  

Người kia trả lời: “Cũng xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã không nhìn thấy cô”. Chúng tôi rất lịch sự với nhau. 

THÔNG BÁO VỀ VIỆC KHÁM MẮT MIỄN PH

Được sự đồng ý của Sở Y Tế Quảng Bình và TTYT huyện Bố Trạch, Bệnh viện Mắt Việt An sẽ tổ chức đoàn về khám và cấp thuốc miễn phí toàn dân tại xã Hải Phú 2 ngày ( ngày 28/06/2024 và ngày 01/07/2024. 

- Thời gian buổi sáng từ 8h - 11h, buổi chiều từ 13h30 phút đến 17h 

* Cụ thề như sau: 

BÀI HỌC TỪ MĂNG TRE

Cây tre mất 4 năm chỉ tăng thêm 3 cm. Nhưng từ năm thứ năm trở đi, nó sẽ phát triển mạnh mẽ với tốc độ 30 cm mỗi ngày và chỉ mất sáu tuần để phát triển lên 15 mét.

Đừng nghĩ 4 năm đầu tiên là vô ích, bởi thời gian đó rễ tre kéo dài hàng trăm mét vuông trong đất.

ANH Ở HAY ĐI

~ Thôi, anh với con ở nhà đi!

Chị khẽ nói, giọng pha chút áy náy. Khuôn mặt anh thoáng chút hụt hẫng, cậu con trai nhỏ cũng phụng phịu thất vọng. Bữa tiệc gia đình cuối tuần mà hai bố con lại bị "loại" khỏi danh sách một cách thẳng thừng. Chị hiểu rõ nỗi ấm ức đang dâng lên trong lòng hai người, vội vàng giải thích: