ƠN NGHĨA SINH THÀNH

 

Đến trường mẹ cõng con đi

Con đi trường học mẹ đi trường đời

Bây giờ mẹ đã già rồi

Để con cõng mẹ. Mẹ ngồi lên đây.


Tấm thân nhẹ bấc hao gầy

Mẹ như quả chuối chín cây cuối mùa

Tay chân rệu rạo già nua

Những hôm trở rét, gió mùa mẹ ho.


Đời mẹ lỡ một lần đò

Qua sông sợ ngọn gió to chòng chành

Cõng mẹ chẳng dám đi nhanh

Sợ rơi mất mẹ con thành mồ côi.


Mai này con cũng già thời

Con con lại cõng con ngồi trên lưng

Mẹ ơi đừng có ngại ngùng

Ngày xưa mẹ cõng con từng ấy năm.


Lưng mẹ thiêm thiếp con nằm

Lưng con nước mắt mẹ đằm ướt vai

Mẹ cõng con chặng đường dài

Con chỉ cõng mẹ được vài bước chân.


Mẹ cõng con suốt đường trần

Con chỉ cõng mẹ từ sân vào nhà

Cõng con mẹ vượt phong ba

Chông gai đời mẹ già ra thế này.


St


Lưng con một bóng mẹ gầy

Hoàng hôn đổ xuống chân mây cuối trời .!!!

St

BÀI VIẾT LIÊN QUAN:

Họa từ miệng mà ra

Buôn chuyện

Lúc về già

Nhịn

=Phúc tại tâm

Nhịn đâu phải dễ

Miền quê vẫn đợi

Mặc kệ miệng đời

Phụ nữ chớ để tim đau

Ai thiên vị ai

Quy luật đời người

Thầy trở về

Lên 6

Cách trả thù tốt nhất

Buông bỏ

Bức thư mẹ gửi con trai

Đứa con vô ơn

Đời vô thương

Đàn bà hơn nhau ở tấm chông

Đọc đi cho nớt ngu

So sánh

Chuyện đời

An nhiên giữa chốn muộn phiền

Đàn bà chơi với nhau

Muốn vợ tử tế

Một khi vợ trả thù

Cái giá phải trả

Trách gì

Nhà Mẹ

Chuyện thằng Sang

Thư gửi nàng dâu

Người khai khoa làng khoa bảng Lý Hòa


Không có nhận xét nào: