Sống đi, đừng quá hững hờ
Thời gian rất vội chẳng chờ một ai
Tóc xanh một thoáng sẽ phai
Tuổi xuân nào có ở hoài cùng ta?
Sống đi, đừng quá lo xa
Mỗi người phần số vốn là định riêng
Cuộc đời gặp gỡ là duyên
Chia tay là hết, muộn phiền thêm đau.
Sống đi, đời chẳng bao lâu
Tháng năm chồng chất, tủi sầu nặng thêm
Thanh xuân hoá vết chân chim
Lỡ khi hối tiếc biết tìm nơi nao?
Sống đi, đời có ra sao
Rồi mai cũng hóa sắc màu thời gian!
Tác giả: Phương Yến
BÀI VIẾT LIÊN QUAN:
- Nhịn
- Lên 6
- Buông bỏ
- So sánh
- An nhiên giữa chốn muộn phiền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét