Làng tôi bên dòng sông nhỏ
Như vầng trăng trời bỏ quên ở đó
Làng tôi quanh năm đầy gió
Biển ngàn đời sóng vỗ, làng tôi
Lý Hòa ơi mặn mòi như biển
Ai đi xa cũng muốn trở về
Nơi giọng nói nặng chừng như đá
Mà khi nghe thân thiết tận lòng người
Lý Hòa ơi, cũng chỉ vẫn làng thôi
Sao thương nhớ cứ bộn bề thương nhớ
Đêm rọi đuốc soi cua dọc bến
Neo vào tôi, mùa lụt những ghe thuyền
Con đường làng luôn bận bịu bước chân
Thơm thảo gánh gồng nuôi con, nuôi nước
Cái vòng xe của thời trẻ nít
Cứ lăn hoài trong ký ức tuổi thơ tôi
Nhiều cái tên giờ đã xa xôi
Âm vang mãi không bao giờ mất
Đình vẫn đó, cây táo giờ đã chết
Vẫn còn trong tôi tiếng mõ cá bên thành
Sông mặn mòi và nước trong xanh
Biển vẫn sóng và mắt em lúng liếng
Đá vẫn Nhảy, người vẫn đông đầy bến
Hội bơi thuyền vọi cắm cuối, đầu sông
Những giếng Chùa, giếng Dậu...còn không?
Tiếng gàu khua mùa hè cạn nước
Đêm đá Bụt thơm em mùi tóc
Vết chân còng chi chít chỗ yêu nhau.
Lý Hòa ơi chắc vẫn mãi về sau
Những thương nhớ vẫn còn đầy thương nhớ
Dù ở xa vạn ngàn cây số
Vẫn nhớ về nơi cha mẹ sinh tôi.
Sài Gòn. Hè 2022
Nguyễn Hới Thọ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét