Trong một ca phẫu thuật, cô ý tá trẻ tuổi lần đầu tiên được tham gia ca mổ đã nói với bác sĩ phẫu thuật khi ông đang chuẩn bị khâu vết mổ lại: “Bác sĩ, chúng ta còn một miếng gạc chưa lấy ra khỏi bệnh nhân”.
Ông bác sĩ, khá lớn tuổi, nói một cách quyết đoán: “Tôi đã lấy hết toàn bộ số gạc ra rồi. Chúng ta bắt đầu khâu vết mổ lại!”.
Cô gái vẫn
cương quyết: “Không được! Chúng ta đã dùng hết mười hai miếng gạc, trong khi mới
lấy ra mười một miếng”.Bác sĩ nghiêm khắc nói với cô: “Tôi sẽ hoàn toàn chịu
trách nhiệm! Khâu vết mổ lại!”
> VẾT SẸO
>>TÔI CÓ 3 NGƯỜI ANH
>>>BỐ VÀ MẸ
>>>>MỘT ĐỜI VÌ CON
>>>>> LÒNG MẸ
Cô lập tức
kêu lớn lên: “Bác sĩ không được làm như vậy! Ông phải có trách nhiệm với bệnh
nhân chứ!”
Bác sĩ
lúc này mới mỉm cười, ông mở bàn tay mình ra với miếng gạc thứ mười hai đang nằm
ở đó, rồi nói: “Cô đã chính thức trở thành phụ tá phẫu thuật của tôi rồi đó”.
Ông đã
thử thách sự chân chính của cô y tá trẻ, và cô đã có được điều ấy.
Trong cuộc
sống, cũng còn biết bao người đang sống “mũ ni che tai” cho yên phận, mà không
đủ dũng cảm như cô y tá trẻ tuổi kia, để có thể kiên trì với bản thân, để có thể
làm việc trong danh dự, để có thể dám mạo hiểm trước các thách thức của cuộc sống
và đủ bất khuất để theo đuổi các mục tiêu của mình.
> CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG VỀ NGHỀ GIÁO
>> TẤM LÒNG CỦA MẸ
>>> NGƯỜI LÁI XE ÔM VÀ CÔ SINH VIÊN
>>>> HƯỚNG VỀ MIỀN TRUNG
>>>>> CHUYỆN CHÚ CHÓ ĂN CHAY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét