Đó là câu thành ngữ thuần Việt, chỉ Tình yêu, sự Hy sinh vì con của các bậc làm cha làm mẹ.
Cá chuối hay cá tràu, cá quả, cá lóc là một, nhưng
được gọi tuỳ theo vùng miền, là loài cá nước ngọt sống phổ biến ở ao hồ, kênh mương...
Đến mùa sinh sản, cá mẹ quây tổ trong các loài cây
thủy sinh, đẻ trứng vào rồi nấp ngay phía dưới canh chừng cẩn mật. Cá con nở rất
đông, đi thành đàn, còn gọi là bầy lòng ròng, con đâu mẹ đó.
> TRỞ VỀ NƠI BÌNH YÊN
>>MAY MÀ TÔI KHÔNG TUYỂN ANH TA
>>>QUÀ TẶNG GIỮA MÙA DỊCH
>>>>CHUYỆN TÌNH ĐẸP XỨ HÀN
>>>>>HÃY TRỒNG MỘT BÔNG HOA KHOAN DUNG TRONG TRÁI TIM THÙ HẬN
> HAI MẶT ĐỒNG XU
>> THÁCH THỨC
> >>ĐƯỜNG VONG
>>> >TẤM LÒNG CỦA MẸ
>>MAY MÀ TÔI KHÔNG TUYỂN ANH TA
>>>QUÀ TẶNG GIỮA MÙA DỊCH
>>>>CHUYỆN TÌNH ĐẸP XỨ HÀN
>>>>>HÃY TRỒNG MỘT BÔNG HOA KHOAN DUNG TRONG TRÁI TIM THÙ HẬN
> HAI MẶT ĐỒNG XU
>> THÁCH THỨC
> >>ĐƯỜNG VONG
>>> >TẤM LÒNG CỦA MẸ
Gặp chỗ nước động, nguy hiểm, cá mẹ hớp con vào miệng,
lặn sâu. Đợi lúc bình yên, mẹ nhả đàn con tung tăng mặt nước hoặc gần bờ kiếm ăn,
mẹ nằm ngay phía dưới trông con - suốt cho đến khi chúng lớn khôn, tách đàn tự
lập.
Chuyện kể rằng một hôm trời hạn rất lâu, ao cạn,
thức ăn khan hiếm. Đàn cá con lao nhao, teo tóp vì chẳng kiếm được gì.
Chuối mẹ thương con, nhảy lên bờ sục sạo tìm thức ăn.
Bất ngờ bắt gặp đàn kiến, chuối mẹ nằm yên giả chết. Lũ kiến tưởng bở, phát tín
hiệu hè nhau kéo tới khuân về.
Trời nắng, đám nhớt quanh người mẹ khô dần. Nhiều
cú đốt cùng chất độc buốt xương, tê dại, chuối mẹ trân mình chịu trận, nghĩ tới
đàn con sắp được no nê.
Khi đội quân kiến xúm xít đen đỏ khắp người. Chuối
mẹ khẽ cong mình, chậm chạp trườn về phía ao, đất cát và đàn kiến ngày càng bám
theo dày đặc. Chúng đốt cả vào mắt, vào mang, khiến chuối mẹ choáng váng, đờ đẫn.
Đói, khát, mất nước, đuối sức... tưởng chừng cái
chết ập đến bất cứ lúc nào, nhưng cứ nghĩ tới đàn con đang đói, cá mẹ lại tiếp
tục trườn về hướng bờ ao.
Cuối cùng cũng tới được mé ao. Chuối mẹ dùng hết sức
bình sinh tung lên cao rồi bắn mình rơi tỏm xuống nước, hàng trăm con kiến nổi
lềnh bềnh mặt nước, như đoàn quân của Pha-ra-ôn xưa đuổi theo dân Chúa, bất ngờ
bị Biển Đỏ vùi lấp. Đàn chuối con đang đói lả, mừng rỡ tha hồ đớp lấy đớp để mớ
thức ăn mà mẹ chúng dốc sức mang về.
Sáng sớm hôm sau, người ta thấy xác chuối mẹ nổi
lên trên mặt ao, và đàn cá con bơi quanh ngơ ngác...
Câu tục ngữ dân gian: “Cá chuối đắm đuối vì con” của
người Việt do vậy mà có.
St
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét