GIỌT BUỒN KHÔNG TÊN

Biển mênh mông biển thì thầm tiếng sóng
Hoàng hôn buồn như lắng đọng chiều hoang
Bước cô đơn nghe tiềm thức dâng tràn
Cho nổi nhớ miên man về dĩ vãng... 

Chuyện tình xưa ngủ yên theo ngày tháng
Chợt quay về như tản mạn đâu đây
Biển nhấp nhô từng con sóng lấp đầy

Gom bọt trắng đắp xây lầu ảo mộng

Mối tình xưa chôn vùi trong vô vọng
Em theo ai cho lạc lõng đời anh
Bao tháng năm để nổi nhớ xây thành
Và thắt nút mạch vành tim hoang lạnh

Biển chiều hôm đẹp tím mờ nhân ảnh
Vẫn tròng trành sóng sánh hạt sương đêm
Biển mơn man ru trọn giấc êm đềm
Sao vẩn thấy buồn thêm bao hoài niệm

Ngày xưa đó em nói yêu màu tím
Em đi rồi biển tím cả đời anh
Tình yêu ơi sao bội xoá cho đành
Theo tạo hóa tóc xanh giờ đã bạc

Thuyền tình ơi em nơi nào trôi dạt
Chẳng thấy về bến man mát bơ vơ
Lững lờ trôi tâm trí nỗi dại khờ
Cho bến mãi hững hờ xa dịu vợi

Biển cô đơn cánh chim buồn chấp chới
Ai lặng thầm ngồi đợi bóng hình ai.
Sao chẳng thấy chỉ thấy hoài trăn trở 
Tím biển chiều , nghe tiếng thở lụy vương .! 

Giọt Buồn Không Tên .

Không có nhận xét nào: