NỔI LÒNG NGƯỜI NÔNG DÂN

Nhắc đến Quảng Bình ai cũng sẽ nghĩ đến vùng đất đầy nắng và gió 
1 vùng đất tưởng chừng như sẽ không có ai ,sẽ k có loại cây nào có thể vươn mình chống chọi được
thế nhưng chẳng phải như vậy
Tôi luôn tự hào vì mình là 1 người con Bố Trạch Quảng Bình 1 vùng đất mà con người ta sống bằng cả tấm chân tình thật thà và chất phác người ta sống nhờ tình làng nghĩa xóm ,nghèo tiền nhưng chẳng nghèo tình 
Đi tới đâu mà gặp được người Đồng hương của mình là y như rằng quấn lấy nhau ,ns như chưa từng được nói vậy
Người ta sống nhờ những tấc đất những vụ mùa chẳng mong giàu có chỉ mong đủ ăn thế nhưng thời tiết chẳng thương tình bão lũ mỗi năm gé thăm nó lại lấy đi bao nhiêu là thứ công sức,của cải dành dụm cả năm trời nó lấy đi trong chớp mắt chỉ bt đứng nhìn nhưng chẳng thể làm gì để ngăn cản được
Cứ đến mùa lũ mùa bão là trong lòng mỗi người con Quảng Bình ns chung và Bố Trạch ns riêng lại đau lòng đến tuyệt vọng nơm nớp lo sợ cuộc sống chúng ta rồi sẽ ra sao,cứ thế trôi qua thiệt hại về người về tài sản k nhỏ,nghèo nay nghèo hơn,khổ cực đè nặng khổ cực
Cả nguồn sống bổng chốc biến thành bãi đất trắng 
Chỉ mong sao Bố Trạch ta hết khổ
Tôi Yêu Bố Trạch


Sáng tác : Ánh Hồng
Tuổi:19 tuổi
Công việc :Công nhân tại Bình Dương
Quê :Xuân trạch-Bố trạch-Quảng Bình

Không có nhận xét nào: