TUỔI THƠ TÔI

Cánh diều thiếu gió là tôi
Đã qua nhưng vẫn bồi hồi canh thâu
Tuổi thơ tôi, chiếc cần câu
Mái chèo vượt sóng bạc đầu, thuyền nan
Tuổi thơ tôi quá cơ hàn
Mót khoai, kiếm củi muôn vàn đau thương
Be mực Cửu Long đến trường
Hồng Hà ngòi viết, coi thường hiểm nguy
Máy bay, tàu chiến rầm rì
Máu đầm trang sách, học kỳ dở dang
Tuổi thơ tôi cứ sẵn sàng
Lên đường cứu nước, cả làng xung phong
Ơi tuổi thơ! Ai biết không
Bao bố chống rét khi đông trở về
Mưa bom xăm nát làng quê
Lương khô cầm đói chẳng hề rên la
Tuổi thơ tôi chẳng ngủ nhà
Thường xuyên rúc xuống chữ A nằm hầm
Vững tin Đảng, vẫn quyết tâm
Tình yêu đất nước cháy thầm trong tôi
Nay tuổi thơ đã xa rồi
Chập chờn lại thấy cánh nôi ru mình
Một thời dại dột thơ sinh
Nào ai có dám vô tình bỏ quên.
Hồ Nôốc

Không có nhận xét nào: