"Tiếp phần 1" Khi chúng tôi chập chững
bước vào đời ,sau những năm tháng ít nhiều được rèn giũa dưới mái trường Xã Hôị
Chủ Nghĩa ,với lý do này khác của điều kiện hoàn cảnh . Đám bạn nối khố lần lượt
xa gia đình làng xóm , xa con sông quê đã ôm ấp cả tuổi thơ vô tư bồng bột ,
khoảng trời quê hương thân thiết có những cánh diều mơ ước chao lượn sau lũy
tre làng sừng sững hiên ngang . Ở đó có những anh hùng đã quên đi tuổi thanh
xuân ,hiến dâng cả cuộc đời cho Tổ Quốc phồn vinh giờ làm hành trang trao gửi
cho thế hệ chúng tôi tiếp bước .
>>> Hai dòng sông một dòng đời "phần I"
Từ đây mỗi đứa mỗi nơi ,bước vào đời với mỗi
hoài bão và khát khao khác nhau của tuổi trẻ . Nhưng dù ở đâu làm gì ,trong tiềm
thức mỗi đứa nguyện sẽ vươn cao ,ngay thẳng như những búp măng trỗi dậy từ
trong lòng đất Mẹ mặc cho mưa dông bão tố ...! Gửi lại cả tuổi thơ trong hơi thở
quê hương ,gửi lại những gì ngây ngô ,khờ dại nhưng đẹp nhất của đời người . Tạm
biệt tất cả ,từ đây chỉ còn trong kí ức . Trên con tàu vượt trùng dương mênh
mông ,chỉ có trời nước mênh mông . Lạ nhiều quen ít ,nhưng rất đỗi tự hào bởi
khóac lên mình bộ quân phục người lính . Cái màu mà ngày xưa chính cha ,chú tôi
đã mặc . Cảm giác lâng lâng chẳng biết có phải do những con sóng đang va đập
vào mạn tàu hay nỗi niềm tự hào của đứa trẻ thơ mới lớn . Lần đầu tiên nó bước
ra ngưỡng cửa cuộc đời đầy mới mẻ nhưng chẳng kém hiểm nguy trên dòng đời bất tận
.? Những ngày đâù xa gia đình ,bạn bè ,làng xóm . Nỗi nhớ nhà cháy lòng ,cháy dạ
. Nỗi cô đơn dâng tràn từng lớp ,từng lớp . Giống như những con sóng khổng lồ
dưới kia đang dội vào vách đá ,tung bọt trắng tan tành vỡ vụn nối đuôi nhau từng
đợt . Dưới cái lạnh thấu xương ,thấu thịt của đợt gió mùa đông bắc đi qua
...Nhưng dẫu sao ,niềm tự hào của quê hương ,niềm vui của bản thân được toại
nguyện .Nên tất cả nỗi gian truân ,vất vả ,chỉ còn là trong kí ức . Tiếp thêm
vào gói hành trang vắt vai cho cuộc sống tương lai ...
"Con Sông
Quê Hương " tưởng như thuở bé tôi mới có và chỉ có một mà thôi ...nhưng
không . Đã xa dòng sông tuổi thơ chỉ còn là trong kỉ niệm ,để rồi một lần nữa
tôi đã gặp dòng sông của hạnh phúc của tương lai . Mà có lẽ ít ai có may mắn được
.! Đây con sông nhỏ bé nơi cửa biển miền Trung đầy nắng và gió . Con sông đã
bao đời đi vào huyền thoại ,trong các cuộc chiến tranh , gìn giữ giữa cái hà khắc
của thiên tai địch họa . Từ thuở ông cha ,cho đến bây giờ vẫn đã và đang chắt
chiu ,khơi trong vị mặn mòi của biển Đông mênh mông , trong cát trắng ,gió cháy
rang khô, tìm lấy những giọt nước tinh khiết ngọt lành vun đắp tươi tốt cho cái
làng chài bé nhỏ .Biết bao mồ hôi ,xương máu nước mắt phải đánh đổi từ thời
khai sinh lập địa . Bởi lẽ cái nắng và gió đã tôi luyện lên (người dân quê tôi
) vâng xin được gọi như thế ! . Dù trong hoàn cảnh khó khăn nào ,càng làm tăng nghị
lực và ý chí với truyền thống tìm tòi sáng tạo vươn lên trong cuộc sống ...
Thế
hệ con ,cháu tôi giờ đây làm sao hiểu được ,hình dung được thời kì đầu lúc tôi
chập chững đặt chân đến mảnh đất còn lạ lẫm nhỏ bé này . Đó là cuối những năm
tám mươi của thế kỉ trước ,cái thời xóa đi bao cấp . Nói là một xã nhưng chẳng
được bao mái nhà lè tè , thưng ván ,thưng tre lợp bằng lá ,bằng rạ , xen lẫn một
ít nhà ngói lưa thưa .Thương những người cha mặt mày cháy sạm sáu tháng biển êm
bán lưng cho trời ,bán mặt với nước biển mặn chát . Chèo chống con thuyền nhỏ
nhoi ,như chiếc lá trên đại dương mênh mông đêm ngày kiếm con tôm con cá . Về
mùa biển động cha lại cất những mái chèo vào bụi , lấy bạt phủ cất đi để sang
năm có cái mà làm .
>>> Xem thêm video
>>> Xem thêm video
Thương những người mẹ nắng cháy thịt da ,trên đầu gió hắt từng
cơn như hong ,cháy khô rụi những khóm cây bụi lá . Dưới chân cát nóng khô rang
hầm hập xông lên, những vỉ cá sáng nay cha mới đánh về . Cũng phải cố mà trăn
trở phơi cho khô ,sớm mai mẹ phải gánh đi quãng đường vài ba chục cây số ,đổi lấy
củ khoai củ sắn . Để những bữa cơm thấy mà rơi nước mắt , nói là bữa cơm mà chỉ
có những lát sắn ,lát khoai lang phơi khô , một ít cá nhỏ cha đi về bớt lại mẹ
kho khi nãy ,với nồi canh bầu chan ăn cho trôi nơi cuống họng . Mấy đứa em quần
áo chẳng lành nhảy cò cò ngoài sân cát cháy lúc tan trường vào cửa ,chắc chúng
đang đói lắm thì phải .?! . Cả xóm bấy giờ có một chiếc catses chạy bằng pin của
nhà bác ở bên có khá đôi chút , bác vui tính và thường cho chúng tôi nghe những
bản nhạc ,những vở cải lương rất hay . Chẳng thế mà những đứa em gái trong xóm
thường tụ tập vừa nghe đài ,vừa tranh thủ đan lưới thuê cho một số người ở xã
bên tăng thêm thu nhập giúp cha giúp mẹ . Dưới kia ven sông quê ,dưới bóng hàng
dừa sừng sững chắn sóng hiên ngang giữa trời xanh thẳm, vẫn hàng ngày xõa tóc
soi gương ,chải chuốt yêu đời làm đẹp cho quê hương , những gợn sóng lăn tăn
thi thoảng nhấp nhô lúc chuyến đò sang bến ...
( còn nữa )
NN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét