BÀI CA QUÊ HƯƠNG

Đêm tha Hương chân trời nơi xứ lạ
Chợt vọng về câu hát Hải Trạch ơi 
Giọng Thuỳ Linh nghe tha thiết từng lời 
Giọt cô đơn nối dài đêm viễn xứ. 

Ngụm nước trà thấm từng câu từng chữ
Nuốt vào lòng trời đất của quê Hương 
Đây con sông thơ mộng tuổi yêu đương 
Mùa trăng về dắt dìu nhau hò hẹn. 

Cho tình ta mãi chẳng bao giờ cạn
Và êm đêm hoà biển lớn mênh mông.
Một thuở nào em còn nhớ hay không ? 
Xưa quê nhà mới xoá đi hợp tác. 

Xóm thôn nghèo sống chung trên cát 
Mùa gió Lào rang cháy bỏng đôi chân 
Thương dáng Mẹ đang phơi cá ngoài sân 
Cha bám biển đổi củ khoai củ sắn. 

Húp canh bầu trong mỗi một bữa ăn.
 Gà canh ba em vội gói áo khăn. 
Cùng lũ bạn lên rừng đi bứt củi. 
Hôm trời mưa khói tràn lên nghĩ tủi. 

Vì cơn mưa củi mới chẳng kịp khô. 
Ngọn đèn dầu đêm về sao khó thở
Thương Mệ già em nhỏ giấc chẳng yên
 Mùa mưa về nhà ướt cứ triền miên.

 Mái tranh hư khi Cha chưa kịp sửa
 Mẹ thương Cha ngóng ra ngoài cửa
 Vững tay chèo sóng cả lạnh đêm nay
Đứa em nhỏ vẫn đến lớp hàng ngày 

Ngôi trường đây còn nhiều thiếu thốn
Và khổ hơn lúc trở trời đau ốm.
Dân còn nghèo trạm xá cũng khó khăn
Nhờ ơn Đảng đổi mới cách làm ăn.

Cùng cả nước chung tay xây cuộc sống
Dân với Đảng cùng góp sức đồng lòng
Cho hôm nay vang bài ca Hải Trạch
Đêm tha hưong trên khoảng trời xa cách 

Nghe câu hò giọng hát cứ ngân nga
Nhớ về em nơi ấy chốn quê nhà
Bao kỉ niệm chẳng bao giờ quên lãng
Trăng lên cao trăng lại càng vằng vặc. 

Tình chúng mình sẽ mãi cứ mênh mông 
Như tuổi yêu đương thề hẹn bên sông
Bên bãi cát vàng cùng nhau xây đắp
Bài ca quê Hương cho ta niềm mơ ước .!

Nhật Nguyễn