(Bài dự thi)
Giai điệu xuân rộn ràng vang lên từ nhà hàng xóm đánh thức những xốn xang, háo hức trong bao người. Xuân đã về rồi ư? Đâu đâu cũng vang lên những âm thanh náo nức chào xuân.
Giai điệu xuân rộn ràng vang lên từ nhà hàng xóm đánh thức những xốn xang, háo hức trong bao người. Xuân đã về rồi ư? Đâu đâu cũng vang lên những âm thanh náo nức chào xuân.
Trời vẫn còn vương vất
chút lạnh nhưng bác Đông không còn đủ sức làm tê cóng chân tay nữa. Đó chỉ là
những bước lùi của bác trước khi trôi vào quá khứ ngủ đông. Mưa lất phất bay
nhẹ vương trên tóc thiếu nữ làm duyên, trên cây lá, phủ một lớp sương mờ mỏng
mảnh. Và nắng hồng đào tinh nghịch chiếu hắt vào cửa sổ. Cây cối đâm chồi nảy
lộc. Vạn vật hồi sinh sau một mùa đông dài lạnh giá. Đất trời chuyển mình vào
xuân.
Mọi người dường như bận
rộn hơn để hoàn thành nốt những mục tiêu năm cũ; cũng hối hả hơn chuẩn bị cho
một năm mới sắp sang. Thoảng nghe trong gió mùi mứt gừng cay nồng, mùi bánh
xoài béo ngậy , mùi cốm gạo thơm nhẹ; rồi mùi dưa kiệu, củ hành...Những hương
vị đặc trưng tết ấy réo rắt sống mũi ta....Chao ôi! Thèm lắm một ly trà nóng
nhâm nhi cùng lát mứt gừng. Cảm giác thật tuyệt!
Xuân đã về thực sự trong
mắt mọi người. Sức xuân ấy thấy rõ trên đôi má ửng hồng của những cô gái dạo
phố, trong đôi mắt lấp lánh niềm vui của em thơ xúng xính trong bộ áo quần mới
mẹ vừa mua cho; trong nụ cười tủm tỉm của người già khi con cháu về sum họp;
trong cái gật đầu của ba khi tổng kết một năm nổ lực...
Xuân đã về trên khắp nẻo
quê hương, len lỏi qua từng ngõ nhỏ. Ấy là lúc mọi nhà, mọi thôn xóm đều tổ
chức tất niên, gặp mặt thăm hỏi tình hình. Ấy cũng là lúc ta xắn tay dọn dẹp
nhà cửa, làm vệ sinh thôn xóm. Mồ hôi lấm tấm rơi trên khuôn miệng lúng liếng
nụ cười.
Và bạn hỏi tôi dấu ấn đậm
nét nhất của tết là ở đâu, tôi sẽ không chần chừ đáp rằng: đó là chợ quê. Đúng
vậy, qua rằm tháng chạp, chợ đã bắt đầu nhộn nhịp hơn, sắc màu hơn bởi người
bán, kẻ mua sắm tết. Hoa đủ loại, cây cảnh bày bán dọc đường vào làng, lộc xuân
reo vui trong gió. Mới đầu tháng mà áo quần tết trưng bày đã kín lối đi, thật
khó thản nhiên đi qua mà không đứng lại ngắm nhìn, lựa chọn. Rồi nào hàng bánh
mứt đủ kiểu loại bắt mắt; nào đồ trang trí nội thất trong nhà....Vào chợ, ta
như lạc vào thiên đường mua sắm, các mùi vị quyện vào nhau quấn quýt như níu
chân người mua quên đường về. Ai cũng lo bận sắm sửa tết. Cả năm tiết kiệm cũng
để dành làm đẹp nhà, đẹp cửa ba ngày tết, ăn ngon và nghỉ ngơi mấy ngày tết.
Giờ đang là những ngày
cận tết rồi. Dòng người đi lại đông hơn, những chuyến xe hối hả chở người
phương xa về quê sum họp, những mẹ, những chị nhanh tay chuẩn bị món ăn ngày
tết, giặt giũ hong khô; trẻ con hí hửng khoe áo mới, học trò nao nức hỏi nhau
xem ngày bao nhiêu chính thức được nghỉ...
Và rồi cái ngày chờ đợi
nhất cũng đã đến: đêm giao thừa. Cả nhà quây quần bên nồi bánh chưng nghi ngút
khói, trò chuyện chờ đợi kim đồng hồ điểm nhịp số 12. Là lúc chúng ta nhìn lại
một năm cũ đã làm được những gì, lúc ta dừng lại mọi công việc để lắng nghe và
quan tâm nhau nhiều hơn...
Xuân đang gõ nhịp thời
gian, từ từ, chậm rãi bước nhẹ nhàng vào lòng ta. Xuân neo đậu trong ta những
xúc cảm của ngày mai tươi sáng. Xuân ướp hương cho đời thêm xanh, cho người
thêm yêu cuộc sống, yêu hương vị tết đạm đà bản sắc dân tộc Việt Nam
Thu
Hằng
>>> video đề xuất