QUÀ TẾT CHO ANH

(Bài dự thi)
Anh!
Đã qua tuổi hẹn hò nhưng sao sáng nay nghe bản nhạc xuân vui tươi, lòng em lại phơi phới như được chắp thêm đôi cánh của thời còn yêu đương, mơ mộng.
          Đã ba mùa xuân qua, em không có anh ở bên, không có anh để em say sưa kể những câu chuyện về Xuân không đầu không cuối; để em háo hức khoe mỗi khi mình đi sắm tết về; để em cùng anh dọn nhà lau cửa...Chao! Nhớ lắm một tiếng cười khi chúng ta cùng làm chung và cùng nô đùa bên con thơ anh nhỉ?

            Nhưng bây giờ Xuân đã về rồi đấy! Tết đã đến thật gần. Dọc đường từ trường về nhà, đã bao lần em không thể cho xe vút qua các dãy hàng hoa tươi, cây cảnh. Em dừng lại và mê say, ngây ngất. Em nâng niu từng chồi lộc xuân, cố hít thật sâu mùi thơm dìu dịu tỏa ra từ hương hoa...Để rồi khi bê những chậu hoa ấy về trồng trong vườn nhà, tự tay chăm sóc...em thấy thật sự bình yên tựa như có anh đang ở bên vậy.
          Anh, xa lắm phải không? Dẫu bên Hàn cũng đang vào độ Xuân, cũng ăn tết cổ truyền như ở Việt Nam ta thì em vẫn muốn gửi cho anh hương vị tết quê nhà. Anh đã từng thèm đến nao lòng một lát mứt gừng làm ấm cổ họng trong cái rét âm mười mấy độ. Em đã gửi quà rồi đấy. Khi cắn nhẹ môi vào lát mứt, anh đã ứa nước mắt nhớ quê nhà da diết. Bởi anh cảm nhận rằng mứt gừng chính là hương vị đặc trưng của tết Việt Nam.
          Em muốn gửi cho anh thật nhiều, thật nhiều bánh xoài, bánh cốm, bánh chưng...Vì em biết anh thèm lắm. Ngon? Hẳn thế! Nhưng em biết, nó còn gói gọn trong đó bao nhiêu ý vị của quê hương, để mỗi khi nhìn nó, thưởng thức nó, anh như sống dậy những hoài niệm tết quê nhà, đúng không anh? Và bây giờ, khi em viết những dòng này cho anh thì nhà bên đang nhanh tay rang gạo mới làm cốm, đang khéo léo đổ bột vào khuôn bánh xoài. Mùi nếp thơm, mùi trứng gà béo ngậy, ngòn ngọt...Em bắt đầu tặc lưỡi, cố nuốt vội nước bọt đang ứa ra. Chẳng riêng gì anh đâu, em cũng đang thèm đấy.
          Ở bên ấy, anh cũng chịu khó gói mấy cặp bánh chưng trong ngày đón giao thừa nhưng em vẫn muốn gửi cho anh một cặp. Bánh quê ta có mùi thơm cay nồng của tiêu Việt, béo ngậy của thịt mỡ trộn đậu xanh, dẻo thơm của nếp; có màu xanh ướp trọn hương vị của lá dong, lá chuối. Anh sẽ thấy vị đậm đà trong từng lát bánh cắt ra. Chao ôi! Sao em lại háo hức mong tết đến nhanh vậy nhỉ! Thèm một miếng bánh chưng như anh sao?
          Anh có nghe mùi chua ngọt, vị giòn giòn của củ hành, củ kiệu muối chua phảng phất trong gió không? Nhà nhà đã muối và chuẩn bị chờ ngày 30 tết dọn ra cúng mời ông bà rồi đấy. Ở quê ta, có nhà còn muối cả kim chi xứ Hàn Quốc nữa đó anh. Thử tưởng tượng mà xem, một miếng dưa chua ngọt ăn kèm miếng thịt ba chỉ luộc, hay lát bánh chưng. Sao nhỉ? Nó sẽ làm tăng cảm giác thèm ăn và kích thích tiêu hóa. Em không tưởng tượng thêm nữa vì em đang nuốt nước bọt ngày càng nhiều rồi đây.
          Đã gần đến ngày 30 rồi đó anh. Anh còn nhớ những chiều cuối năm mình loay hoay nấu vội nồi nước tắm bằng thảo mộc, hương hoa trong vườn nhà. Mẹ vẫn bảo: 30 tết phải “ tất niên” cơ thể bằng nồi nước lá để cơ thể thơm tho, tinh sạch đón năm mới. Cái hơi bốc lên sao mà thơm thế, thư giãn và sảng khoái thế!
          Thế rồi tết về, nhẹ nhàng trong mùi hương trầm nghi ngút. Ta thay nhau thắp hương, không để bàn thờ nguội lạnh, bởi người lớn dặn đó là lòng thành của con cháu đối với ông bà. Mùi hương cay mắt cũng gợi trong em những nỗi niềm....
          Anh, ở bên ấy, đêm giao thừa trẻ con có thức chờ xem bắn pháo hoa, thanh niên có đi hái lộc chùa, người già có ngồi bên ti vi xem cầu truyền hình như ở Việt Nam không? Bé con của ba đang đếm lùi từng ngày để được nhìn những màn trình diễn pháo hoa đấy. Và ngày mồng 1 tết, ở đó có đi chúc tết cha mẹ, ông bà như ta không? Tết ở Tây chắc khác ta nhiều lắm? Anh sẽ thôi không còn lo nghĩ liệu năm nay mình có tìm mua được cây nêu vừa to, thẳng vừa đẹp không.  Những phong tục sao mà nhân văn thế. Em thấy mình thật may mắn khi được sống trong một đất nước còn lưu giữ cái nét đẹp tết cổ truyền như thế. Ôi, nỗi nhớ cứ triền miên. Em có cảm tưởng như anh đang ở bên em thật gần.



          Bản nhạc xuân rộn ràng lại tiếp tục vang lên. Em thấy mình trẻ hơn, yêu đời hơn dù không có anh ở bên. Sức xuân nhen lên trong em tình yêu cuộc sống, lạc quan nhìn về phía trước, nơi đó có anh và em và con của chúng ta, nơi một mai không xa đó là tổ ấm. Một mai anh về, ta lại đón mùa xuân yêu thương.
          Ngoài kia, xuân đang mĩm cười khi thấy đôi mắt em hân hoan. Em sẽ nói với Xuân rằng: tôi muốn gửi thật nhiều hương vị tết quê nhà. Xuân hãy giúp tôi mang đến những yêu thương cho người tôi mong nhớ nhé. Và em khẽ hát theo điệu nhạc Xuân....
                                                                   Thu Hằng




>>> video  đề xuất