Mẹ vẫn chưa quen khi con gái lấy chồng
Cứ nghĩ chiều nay con đi về muộn,
Cánh cổng im lìm dòng người cuồn cuộn
Mẹ thắc thỏm chờ nghe tiếng chuông rung.
Cứ nghĩ chiều nay con đi về muộn,
Cánh cổng im lìm dòng người cuồn cuộn
Mẹ thắc thỏm chờ nghe tiếng chuông rung.
Con đi lấy chồng mẹ vẫn chưa quen
Cứ chững lại khi đong đầy bơ gạo
Con ở nhà chồng, cơm nhà mình bớt lại
Mẹ thẫn thờ nhìn ngọn lửa rưng rưng.
Nuôi con lớn khôn dựng vợ gả chồng
Lẽ đời vậy sao lệ trào khoé mắt?
Vắng con rồi việc cửa nhà bếp núc
Mẹ một mình tất bật với hôm mai.
Con đi lấy chồng là thân mẹ chia hai
Chỉ căn nhà rộng thêm thành bốn
Bữa cơm neo người âm thầm sớm muộn
Cứ nghẹn ngào dâng bao nỗi nhớ con!
Con đi lấy chồng mẹ thức giữ chừng đêm
Tập ảnh ngày thơ giở ra gấp lại
Thương cho con ở nhà chồng vụng dại
No? Đói? Vui? Buồn? Sướng? Khổ? Con ơi!