Cứ mỗi lần con khoác áo đi ra
Nghe ai nhắc đến Lý Hòa ta đó
Hai má con chợt nhiên bừng đỏ
Được tự hào ví như "Cồn Cỏ hiên ngang"
Thương quê hương một bãi cát vàng
Đất chật người đông nên không có ruộng
Lạc Long Quân chuyển soay tình huống
Cùng các con đi xuống biển chài câu
Bọn Tây Nhật chẳng biết ở nơi đâu
Lùa làng dồn dân để mà bắt lính
Cha, Chú chúng con, hoảng hồn rối quýnh
Trốn đình chùa nên mới được thoát thân
Cách Mạng du kích từ trong lòng dân
Lấy đình chùa tạm làm nơi cơ sở
Con sông Lý ngày và đêm che chở
Mỗi khi Cai đồn bắt mầm móng Việt Minh
Tây Nhật cút rồi trở lại thời bình
Nam Bắc cắt chia bởi quân lính Ngụy
Năm 65. Bọn quạ sắt giặc Mĩ
Trút mưa bom xuống bãi cát vàng
Đảng kêu gọi (phải chiến đấu, rào làng)
Trẻ em người già cùng nhau sơ tán
Sông ôm lấy cầu, tang thương vô hạn
Nước nhuộm hồng, bom đạn hú gầm reo
Xe loanh quanh đi qua tuyến chân đèo
Mưa Na-Pan rượt bám theo thiêu trụi
Đèo 75 thì cao như ngọn núi
Đài quan sát tầm ngắm thâu biển đông
Nâng lợi thế cho đơn vị phòng không
Tạo sức mạnh lập chiến công hiệu quả
Dân quân trong làng ngày đêm vất vả
Chốt chặt Đá Bụt, quên cả cơm chiều
Mặc mưa sa, nắng đốt lửa thiêu
Cùng đồng đội không hề rời bám chốt
Nhờ Ông Bụt có tầm nhìn khá tốt
Anh Bắc,anh Bơn tay xạ thủ đối đầu
Con quà sắt không giặc lái thoát đâu
Bị rớt xuống chìm sâu trên biển cả
Cầu mẹ Còm, từng chuyến xe hối hả
Cũng bị xé đôi, sao quá đau thương
Ra Bắc vào Nam, tài xế vẫn thường
Ghé lại chân đèo ông Hương nếm phở
Dù ở đâu con vẫn luôn trăn trở
Khi ai nhắc, lại nhớ nơi chôn nhau
Ngắm Phố Thơ bên bãi tắm xanh màu
Con sực nhớ bài thơ tình Đá Nhảy
Một cặp đôi trao nhau nồng cháy
Chuyện cổ tích cứ truyền mãi đời sau
Nghe ai khen Lý Hòa đẹp mạnh giàu
Má bừng đỏ, rất tự hào về mẹ.
Con mong muốn thế hệ bao lớp trẻ
Hãy giữ gìn tô vẻ mới quê hương
Hồ Nôốc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét