Sông quê có từ bao giờ
Vắt mình uốn lượn, phố thơ diệu kỳ
Bao năm kẻ ở người đi
Nặng lòng không dứt, bởi vì nhớ nhung
Sông ơi, sông đẹp vô cùng
Chắt chiu sữa mẹ, thủy chung trọn đời
Ôm tròn kỷ niệm sông ơi
Tuổi thơ con đã một thời tung tăng
Xứ xa con cứ khăng khăng
Chập chờn chợt thấy chị Hằng tắm sông
Trào dưng khao khát nhớ mong
Trung thu lại đến rực hồng tình quê.
Tha phương con mãi ngóng về
Trăng tròn, trăng khuyết, trăng thề bến sông.
Hồ Nôốc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét