"Chuyện do bạn cùng phòng thời kì sinh viên kể"
Gần zà (nhà) miềng (mình) có một đôi vợ chồng tẻ (trẻ) mới cưới chắc (nhau) được có hơn 5 tháng, ÔÔng (Ông) bà ca “vợ chồng tẻ đi ẻ (ỉa) cũng dớ (nhớ)” cho nên cả cặp (đôi) trong thời gian 5 tháng xa chắc( nhau) rất buồn dớ ( nhớ) chắc. Hôm tước (trước) đơn vị luôn đi nhận quân qua làng, nên thủ tưởng (trưởng) ưu tiên cho anh chàng về quê thăm vợ
Khỏi nói nựa (nữa) ... vợ chồng gặp chắc bề ngoài thì chả (giả) bộ bình thường, nhưng trong bụng (lòng) thì mờng(mừng) phởi (phải) biết. Hôm đó sau khi cơm nác(nước) xong vợ dôông (chồng) tâm sự và cày (làm) cả đêm đến sáng... đến khi mệt quá ngủ quên tời đất luôn...
Đến hơn 7 chờ (giờ) vợ dôông tỉnh dậy thì anh dôông la làng:
- Thôi chết mạ (mẹ) mi (mày) mau lên mang quần mà đi chợ kẻo 9 chờ là xe đơn vị vô đón ồi (rồi)
Chị vợ lật đật dậy xỏ ( mang) vội quần dài vô, rửa lẹ (mau) cấy mặt rồi lấy tiền đi chợ như chạy
Đi dọc đàng (trên đường) thì nỏ ai ngó chộ chi (không ai thấy gì) vì áo che lấp hết. Nhưng khi đến chợ mỗi lần (khi) chị vợ ngồi xuống mua hàng là cấy quần dỏ (nhỏ) hắn cứ bày ra... cứ như rứa (vậy) chị ta cứ đi đến hàng ni(này) đến hàng khác mỗi lần ngồi xuống mua hàng là cấy quần dỏ màu đỏ cứ lồi ra ngoài... mần cả chợ náo loạn nhốn nháo... ai cũng cứ chỉ tỏ về phía chị ta.
- Va ả con cấy...Mi ăn mần chi cả đêm mà mang lộn tái quần tè....:)
Chị vợ kéo vộ áo lên thì chộ cái quần nhỏ màu đỏ nằm ngoài quần dài,,, mặt chị dần dần ửng đỏ, vội vàng thả áo xuống và đi thẳng một mạch về nhà..