Xã
Nhân Trạch, Bố Trạch, Quảng Bình, là một vùng quê cư dân sinh sống, gắn bó với
nghề đi biển. Với tính cách của người làng biển thật thà, chất phác sống chan
hòa cởi mở, thân thiết ân tình trong tình làng nghĩa xóm cũng như giao hòa với
biển khơi đó chính là nguồn gốc tạo nên những hình thức sinh hoạt văn hóa độc
đáo trong đời sống tinh thần của người dân làng biển Nhân Trạch.
Khi nhắc đến
các làn điệu dân ca, dân vũ truyền thống của Nhân Trạch thì điều gợi mở đầu
tiên trong tâm thức của mỗi người đó chính là những điệu hát khoan chèo cạn
khỏe khoắn, mạnh mẽ và những điệu hò biển ngọt ngào, gắn bó với công việc và
cuộc sống hằng ngày của ngư dân, được bao thế hệ người dân nơi đây giữ gìn,
phát triển…
Trong lối hò biển được
người dân xã Nhân Trạch lưu truyền và phát triển từ bao đời nay có lối hò múa
quạt, hò múa hoa đăng, hát chèo cạn, hò đưa linh...Các loại hình hát khoan chèo
cạn của hò biển Nhân Trạch được thực hiện đầy đủ trong lễ hội cầu ngư tổ chức
hàng năm vào dịp đầu xuân thì hò đưa linh là một trong những hình thức diễn
xướng độc đáo và có sức lan tỏa mạnh mẽ trong đời sống của người dân làng biển.
Hò
đưa linh ở làng biển Nhân Trạch - Bố Trạch vốn khởi phát là một hình thức diễn
xướng dân gian được thực hiện trong lễ cầu ngư sau khi kết thúc bài xưng của
các bà cai và điệu chèo cạn của các hò con. Dưới sự chỉ huy của 2 bà cai đứng
trước đội hò con xướng lên giọng hò cái với điệu hò đưa linh trước biển đông
rằng:
“ Biển đông
đài cát đại ngàn biển đông
Cúi đầu
trăm lạy đức ông
Cầu cho
thất ứng thất thông nhiều bề
Anh linh
hiển hách nhiều bề......
Lý Nhân Nam vui thú hề
Đức bà đẹp
ý ghép vô lạch nhà...”
Điệu hò đưa linh trong lễ
cầu ngư được xướng lên cao vút cùng nhịp phách, tiếng trống và cả nhịp chiêng
hòa cùng gió biển, sóng biển để ngưỡng vọng tới linh hồn Đức Ông, Đức Bà (cá
Voi) để cầu cho làng biển Nhân Trạch được trời yên biển lặng, thuận buồm xuôi
gió, ra khơi vào lộng, cá tôm đầy thuyền, cho cuộc sống càng thêm no đủ.
Đặc biệt điệu hò đưa linh ở Nhân Trạch không những chỉ được
sử dụng trong lễ cầu ngư mà lối hò đưa linh còn được dùng để phục vụ đám tang
của những ngư dân làng biển Nhân Trạch. Hò đưa linh lúc này được thực hiện với
ý nghĩa là cầu nối để tiễn đưa linh hồn của người đã khuất về nơi an nghĩ cuối
cùng. Hò đưa linh được diễn ra trong suốt thời gian có đám tang kể từ lúc phát
tang cho tới khi mai táng xong. Ở Nhân Trạch, hò đưa linh chỉ diễn ra trong đám
tang của những người được xem là đã hưởng thọ trên đời (thường là những người
qua đời tuổi 60 trở lên). Câu hò được cất lên vừa để chia buồn với gia chủ, vừa
giúp linh hồn người chết siêu thoát nhưng hò cũng là để thưởng thức nét đẹp văn
hóa của hình thức diễn xướng dân gian làng biển. Người đến viếng đám tang trước
là để chia buồn với gia chủ, tiếc thương người quá cố, đồng thời còn để thưởng
thức giọng hò hay, ngôn hay ý đẹp trong điệu hò đưa linh. Nội dung của
các câu hò đưa linh trong đám tang được
chuẩn bị rất công phu, tỉ mĩ. Tùy theo gia cảnh, thân thế, cuộc đời của người
chết mà có các bài hò khác nhau. Thông thường nội dung của những câu hò đượm
buồn, khéo léo hơn trong mỗi chặng hò, người hát có cách chọn lựa ngữ cảnh rất
chu chỉnh để xướng hò cho phù hợp, ngân giọng hò ai oán, bi thương, tiếc nuối
khi người lìa cõi đời. Khi hát hò đưa linh trong đám tang sẽ có hai người hát
"hò cái" gõ phách (như bà cai trong hát hò khoan ở lễ cầu ngư) và 12
người còn lại hát "hò con" vừa hò vừa diễn xướng và phụ họa, cùng một
người đánh trống đại.
Yếu tố quyết định xem điệu hò đưa linh có có hay không thường
do người hò cái phần nhiều. Theo nghệ nhân Phạm Thị Niếu (người hò cái trong
câu lạc bọ văn nghệ truyền thống xã Nhân Trạch) thì vai trò của người hò cái
trong hò đưa linh là rất quan trọng. Vì trong một không gian lễ nghi đượm tính
chất buồn đau ấy thì người hò cái phải thuộc bài diễn, phải thể hiện cho được
sự đau thương, luyến tiếc của người đang sống đối với người đã mất. Không thể
lấy những bài hò có nội dung vui vẻ, khỏe khoắn hay lả lướt như khi hò ở lễ hội
cầu ngư hay khi hò đánh cá... mà phải xây dựng những bài hò có tính chất đau
buồn, bi thương để biểu diễn. Hơn nữa người hò cái còn phải biết lựa chọn các
mái hò sao cho âm hưởng, ngữ điệu của nó phù hợp với khung cảnh.
Những câu hò trong hò đưa linh thường có nội dung kể lại cuộc
đời của người đã mất, nói lên công cha, nghĩa mẹ sinh thành, thể hiện lòng biết
ơn của con cháu đối với ông bà, cha mẹ, kể nỗi lòng đau thương, luyến tiếc của
con cháu khi phải chia tay cha mẹ, ông bà. Ví dụ như hò trong đám tang của
người cha thọ tám mươi tuổi các câu hò được xướng lên rằng:
"Chia
tay kẻ ở người đi
Lòng nào mà
chẳng sầu bi não nề
Nay sinh từ giã thân kỳ
Đưa linh một khúc mà về Tây Phương
...................................
Tám mươi
năm gắn bó cuộc đời
Bao nhiêu
vất vả nuôi con trưởng thành
Năm trai ba
gái ngời ngời
Nay về chín
suối thương hoài cháu con...”
Những câu hò được xướng lên trong các đám tang nơi miền biển
Nhân Trạch cũng như đồng vọng với tiếng trống, tiếng kèn làm nao lòng người đưa
tiển với mong cầu tiển đưa linh hồn người chết siêu thoát về nơi cực lạc.
Qua bao thời gian, điệu hò đưa linh vẫn đang được người dân
Nhân Trạch lưu giữ gắn bó bền chặt trong đời sống tinh thần của ngư dân quê
biển, điệu hò ấy được cất giữ trong tâm hồn mỗi một người dân làm nên khúc biến
tấu độc đáo của điệu hò biển - lớp văn hóa đặc sắc văn hóa của làng biển.
Lê Hữu Lợi
BỐ TRẠCH MIỀN DI SẢN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét