SÔNG Gianh còn gọi là Linh Giang, con sông lớn nhất của tỉnh Quảng Bình,
chảy qua địa phận hai huyện Quảng Trạch và Bố Trạch. Sách Đại Nam Nhất Thống
Chí, phần Quảng Bình, trang 127 có ghi:
“Ở phía Nam huyện Bình Chính 3 dặm, phía Bắc thuộc huyện Bình Chính, phía Nam thuộc huyện Bố Trạch, sông rộng 170 trượng”. Sông được khởi thủy từ ba nguồn: nguồn Son, nguồn Nậy và nguồnNam .
“Ở phía Nam huyện Bình Chính 3 dặm, phía Bắc thuộc huyện Bình Chính, phía Nam thuộc huyện Bố Trạch, sông rộng 170 trượng”. Sông được khởi thủy từ ba nguồn: nguồn Son, nguồn Nậy và nguồn
Thời Trịnh - Nguyễn phân tranh, sông
Gianh là ranh giới đàng trong và đàng ngoài nên có tên là Nam Hà, Bắc Hà. Do
vậy người Bắc Hà có câu ca: “hữu trí dũng
hề khả quá Thanh Hà, túng hữu dục hề trường lũy bất khả qua” (Người có trí dũng
có thể qua sông Thanh Hà được, túng sử có cánh đi nữa, cũng không bay qua
trường lũy được). Sông Gianh một thời là lưỡi gươm cắt đôi đất nước, biết
bao sinh mạng của hai bên đã ngã xuống trong cuộc chiến tranh Trịnh - Nguyễn
huynh đệ tương tàn:
“Sông Gianh nước chảy đôi dòng
Đèn thắp hai ngọn biết trông ngọn nào”.
Chính vì lẽ đó, ai tới Sông Gianh, ai
qua sông Gianh, ai ngược dòng sông Gianh mà không khỏi hoài cảm nước non để rồi
hình dung đâu là dấu vết đồn lũy, thành quách một thời trận mạc, chiến chinh, đâu
là chợ búa, phố phường thuở trước. Việc giao lưu trên sông Gianh (sông Cái) xưa
đã mở rộng. Sông Gianh không chỉ cuốn hút các thương gia buôn bán xuôi ngược
trong vùng mà cả các tỉnh bạn qua cửa Gianh. Dòng sông không những là con đường
vận chuyển thuận lợi mà còn hấp dẫn du khách bởi những cảnh quan ngoạn mục, bởi
một thời đầy chứng tích chia ly. Sông Gianh không chỉ là nơi cung cấp nguồn
nước vô tận cho đồng ruộng, nguồn cá, tôm nuôi sống con người, là con đường
giao thông thủy nối vùng núi với vùng đồng bằng ven biển mà Đại thi Hào Nguyễn
Du (1765 – 1820) cảm tác về sông Gianh:
“Binh sa tận xứ thủy hiên phù
Hảo
hảo yên ba cổ độ thu
Nhất
vọng tân nhai thông cự hải
Lịch
triều cương giới tại trung lưu
Tam
quân cựu bích phi hoàng diệp
Bách
chiến tàn hài ngọa lục vu
Bắc
thướng thổ dân mục tương ty
Táp
niên tiền thị ngã đông chu”.
Dịch nghĩa:
Cuối bãi cát là chỗ trời và nước bập bềnh
Mùa
thu nơi bến cũ, khói sóng lòng lộng
Đứng
ở bờ sông trong suốt tận biển cả
Bờ
cõi cát triều phân chia giữa dòng sông
Lá
vàng bay lả tả trên lũy cũ của ba quân
Dân
địa phương vùng bắc sông chớ xa lánh
Ba
mươi năm trước cũng người đồng chân
với
ta đó mà
Dịch thơ:
Cuối bãi bình sa nước lẫn trời
Mênh
mang bến cũ bóng thu rơi
Bến
liền mặt bể xa tầm mắt
Või
vạch lòng sông đã mấy đời
Lũy
cổ ba quân tầng lá rụng
Bãi
hoang trăm trận đống xương vùi
Dân
quê bờ Bắc đừng e ngại
Ba
chục năm qua sống một nơi
Sông Gianh vào những đêm trăng sương
mờ nhẹ phủ, bóng cây bóng núi hắt xuống lòng sông phẳng lặng, một tiếng gõ nhẹ
mạn thuyền đuổi cá cũng vang vọng xao động cả mặt sông, mặt nước lóng lánh như
dát bạc, những ánh đèn măng song lung linh chấp chới…Nước các chi lưu Sông
Gianh mang đầy phù sa tưới tắm cho cây
cỏ ruộng vườn và cung cấp nguồn thủy hải sản phong phú nuôi sống cho hàng nghìn
con người trong vùng. Cá ở đây bao gồm cá nước ngọt, nước lợ, nước mặn, có
nhiều loài cá ngon nổi tiếng như cá hanh,
cá vược, cá đối
… Sông Gianh trong những ngày trởi yên biển lặng vốn rất hiền
lành như một dãi lụa xanh vắt ngang trời đất, nhưng lúc dông tố, bão bùng, nước
sông trở lên hung dữ lạ thường, nước trên nguồn đổ về cuồn cuộn, nước từ biển
dâng cao, nước tràn qua mặt để làm cho hàng ngàn cư dân sinh sống dọc hai bờ
song khốn đốn, cuộc sống đảo lộn… Gắn với vùng đất hai bờ Sông Gianh là những
vùng đất làng mạc mang đậm dấu tích của một nền văn minh lúa nước. Bờ nam Sông
Gianh có di chỉ hậu kỳ đá mới ở Bồ Khê thuộc Di chỉ khảo Cổ Bàu Tró, có thành
khu túc dấu tích xưa của người Chăm; Ở bờ Bắc có Di chỉ hậu kỳ Đá mới ở Ba Đồn
I, Ba Đồn II, xa hơn có Di chỉ sơ kỳ đồ Đồng ở Cồn Nền, Di chỉ văn hóa Đông Sơn
ở Phù Lưu. Bờ Nam có làng Cao Lao nổi tiếng với làng Văn Vật cùng với làng Lý Hòa
và Quy Đức tạo nên “Tam danh hương” cái xương sống của con chim văn hóa Quảng
Bình để từ đây nâng hai cánh chim văn hóa Bát danh hương
“Sơn, Hà, Cảnh, Thổ, Văn, Võ, Cổ, Kim” cất cánh bay cao, bay xa trên bầu trời
văn hóa, văn minh dân tộc Việt. Về với Sông Gianh hôm nay ta về với Cầu Gianh,
một cây cầu Bê tông cốt thép do chính tay người Việt Nam xây dựng nên, nối liền
đôi bờ Sông Gianh một thời “qua sông phải lụy phà”. Về với Sông Gianh hôm nay
ta về thăm lại những vùng đất một thời vang dội những chiến công trong hai cuộc
kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ về với chiến công của trận đánh ở Phú Trịch,
của trận đầu đánh thắng máy bay Mỹ ngày 5/8/1964. Đặc biệt về thăm lại Cảng cá
Sông Gianh nơi khởi nguồn của đường Hồ Chí Minh trên biển năm 1960, nơi tập
kết, vận chuyển hàng ngàn tấn vũ khí, đạn dược, lương thực, thực phẩm vào chiến
trường miền Nam trong những năm 1969 và 1971 khi Đế quốc Mỹ tạm ngừng ném bom bắn
phá miền Bắc. Ngược về đầu nguồn Sông Son chi lưu của Sông Gianh ta đến với Bến
mới Liên Trạch, về với làng chiến đấu Cự Nẫm của thời chống Pháp, về với Khương
Hà, Phà Xuân Sơn, Đường 20 Quyết thắng
và Di sản thiên nhiên thế giới vườn Quốc gia Phong Nha – Kẻ Bàng… Sông
Gianh và những vùng đất dọc Sông Gianh đến đâu, ở đâu cảnh trí thiên nhiên, làng
mạc, cuộc sống lao động của người dân đều dể lại cho ta một nổi niềm da diết, muốn đến mà không muốn về, muốn ở mà không
muốn đi, đi rồi lại muốn quay trở lại để được nhìn, được thấy, được tận hưởng
cuộc sống thanh bình đầy thơ mộng và không ít dữ dội của những gì quá khứ và
hiện tại đang hòa quyện hiện hữu hàng ngày trước mắt ta.
Sông Gianh, mời bạn hãy ghé thăm, làm
một chuyến du ngoạn bằng con đò nhỏ đi suốt một dọc từ cửa biển lên tận đầu
nguồn sông Son để tìm hiểu thêm con sông đầy thơ mộng, đầy dấu tích của một
thời ly – hợp, một thời của những chiến công vang dội đánh Pháp, đánh Mỹ vì độc
lập tự do.
BỐ TRẠCH MIỀN DI SẢN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét