Chuyện về ông chồng

haitrach
lyhoa
(Lưu ý bài viết hài hước sử dụng nhiều ngôn ngữ địa phương)
Con vợ nó đi làm, thế là bảo mình ở nhà trông con. Vợ với cái thế đấy, các bạn xem nó dặn tui đây này, như một thời khóa biểu mà tui luôn phải ghi nhớ trong đầu.
- Sáng, thức ăn có sẳn trong tủ lạnh lấy ra, nấu lấy mà ăn - Kinh phí gia đình bây giờ hạn hẹp ông đừng có lố lăng mà vòi tiền ăn vạch - mền gối phải xếp lại cho gọn gàng - áo quần dơ của con cũng phải giặt cho sạch - Còn nữa, nhà cửa thì lúc nào cũng phải sạch sẽ cho tới lúc tôi về biết chưa.
Tui cười giã tạo, giộng dịu dàng, đầm ấm. :))
- Dạ chồng biết rồi, chồng thương vợ nhiều lắm. Nói vậy thôi chớ thiệt tình là tui muốn băm vằm bà vợ của tui nó ra thành trăm mãnh. :((
Vợ tui bã không hề biết tui đang suy nghĩ gì, hất cằm "xí" một cái rồi quay qua đứa con bé bỏng đang nằm trên chăn bông xếp ở dưới nền nhà.
- Ơ tục cưng, cho má thơm, má thơm một cái, để má đi làm nha. Vợ tui bã áp môi hôn đứa nhỏ bấy sấy hột dưa vào má, thấy bã hôn nhiệt tình tôi định nói, mà sợ bã la, thế là giã câm giã điếc mặc bã làm tình làm mưa.
Ngọt ngào, dịu dàng với con bao nhiêu thì với tui bã ngược hẳn hoàn toàn, đắng ngắt, bạo lực giã man.
- Tí nữa con dậy, ngay lập tức phải lấy sửa cho con uống biết chưa - Vợ ra lệnh chồng như Phát xít chèn ép thực dân. Cái câu thoại trong kịch bản này có từ cái lúc tui thất nghiệp rồi, bây giờ nó được vợ tui bã lập lại.
- Tôi về mà thấy nó khóc thì ông hiểu kết cục của mình ra sao ... ? Đó tui biết bã sẽ nói thế mà, tui thuộc lằm lằm rồi từ cái hồi con tui còn đỏ hỏn.
Tui mặt khờ khạo.
- Dạ chồng biết, vợ đi làm mạnh giỏi.
Vợ tui bã như mới nhớ ra chuyện gì.
- À quên, hôm nay tôi không về, ông ở nhà có gì tối ẩm con qua nhà ngoại cho con thăm ông bà biết chưa - Tôi không tin tưởng cái tài năng chăm con của ông một chút nào hết ớ. vợ tui bã gắt.
Cái gì, con nó cũng được hai tuổi rồi phải tập cho nó đi đứng cho quen cơ chứ bảo tui ẩm nó, tui là đàn ông "trụ gảy" trong gia đình mà bảo tui ẩm nó qua nhà ngoại hóa chơi khăm tui à, đừng mơ, tui cổng nó trên lưng cho bỏ ghét. Tui rủa thầm, làm sao mà giám nói ra được cơ chứ, vợ tui nó nghe nó bồi bấy cước mặt tui cằm nhọn thành cằm chẻ luôn rồi thì sao. Nó học võ từ thủa nhỏ còn tui thì quá mỏng manh và yếu đuối.  Ợ :(( Sao số tui toàn bị người ta ăn hiếp không hà.
Tối chưa tới, thì chiều đó ông bà ngoại sang chơi, tui đở phải đi đâu hết. Hai ông bã chăm, nựng đứa cháu như châu báu kim cương, tui thiệt ko thể chen vào nổi.
Vợ tôi bã nói xạo, chớ không về luôn đâu, bằng chứng là lúc 18:15 tui thấy bã đứng lấp ló ngoài cửa sổ lén lút như thằng ăn trộm nhìn vào đây này. Tui thấy, nhưng giã bộ không thấy, để coi bã đang có âm mưu gì.
Cố giã nai quan sát một lúc mà chã thấy động tỉnh gì, bực bội quá sá hết sức nhưng không thể ra ngoài lôi đầu bã vô được, tui mà làm thế vợ tui bã goắn tui lòi chàm.
Chương 2
Hôm đó tôi dẫn vợ con đi công viên chơi, vui tuyệt vời và rất đầm ấm, không khí hạnh phúc ấy làm sao mà tả nổi, tôi mừng dở, vợ vui vẽ, con thích thú, tôi chã biết nói gì thêm. Công viên rất đông người, mọi người ai cũng vui, còn tiệc tùng ở ngoài trời nữa, họ rất hiếu khách, gia đình tui đi ngang qua còn nâng ly mời uống nữa, đáng tiếc tui không uống được rượu, họ có vẽ rất vui hình như đang ăn mừng điều gì đấy. Tui chợt nhớ ra "a" đúng rồi đội tuyển quốc gia dành ngôi vô địch sau gần mười lăm năm, tôi nhớ lúc đó là năm 2010 họ đã dành cúp Vàng và bây giờ họ cũng vậy nhờ cố gắng và phấn đấu hết mình họ đã không làm cho mọi người thất vọng tui hãnh diện về điều đó về một quốc gia đông nam á giàu nghị lực và tinh thần thi đấu thể thao, sự kỳ vọng đó không chỉ có ở tui mà còn cã vợ tui nữa cô ấy cũng vậy tui không biết từ lúc nào cô ấy lại thích xem bóng đá nhưng bây giờ thì tôi đã hiểu, mọi người ai cũng vậy trông họ rất vui. Dạo công viên buổi xế chiều, tôi chợt nhớ ra là mình có mua mấy tấm vé đi coi sở thú, cũng vì vụ đó mà tui bị vợ chửi quá sá mạng, nhưng thật may hôm nay nhờ đi công viên mà trông cô ấy có vẽ vui, đây là cơ hội tốt để tui ghi điểm với cô ấy và để con tui biết thêm nhiều điều về tự nhiên. Cô ấy không từ chối nhưng chã có dấu hiệu nào cho thấy là cô ấy đồng ý cã, tui vừa nãy ra một ý định, nãy giờ cô ấy ẩm con cũng mệt rồi tui sẽ đánh vào điểm đấy, tui ưởn người bảo giộng nghiêm nghị.
- Em đưa con đây anh cỏng cho.
Vợ tui cô ấy ngơ ngác.
- Anh mới gọi tui là gì ?
Tui như đứng hinh, cũng lâu lắm rồi, hồi cưới nhau tới giờ tui mới gọi cô ấy lại bằng em, bình thường tui toàn xưng vợ một cách nịnh bợ thôi, không bực lên thì tui gọi bằng bà. Bây giờ lâu lắm rồi mới gọi nhau thân mật thế này tui cũng thấy hơi ngại. Mà dù sao thì sau đó cô ấy cũng đưa con cho tui cỏng, con trai tui gương mặt nó có nhiều điểm giống tui, trông nó rất kháu khỉnh và đáng yêu, đáng yêu nhất là đôi môi hồng tự nhiên, con trai như vậy sau này lớn sẽ rất đẹp trai, bây giờ còn nhỏ tui không biết tính cách của con tui thế nào nhưng tui mong là nó sẽ giống mẹ của nó vừa thông minh, vừa mạnh mẽ và giàu nghị lực. Nhờ con tui mà cô ấy đã đi cùng tui tới sở thú, gia đình tui trông thật hạnh phúc, giá mà ngày nào cũng như vậy. Con trai tui nó có vẽ rất thích thú, ý tui muốn nói là những con thú ở đây, từ sư tử to lớn tới chú sóc nhỏ bé và hơn thế nữa con tui hay vợ tui đều có vẽ thích ngắm nhìn đàn cò, tui nhìn thấy điều đó từ ánh mắt của hai mẹ con, đàn cò lông trắng mượt, mỏ dài, hai chân cao cao, lâu lâu lại sãi cánh bay trông như những cụm mây trắng đang lờ lửng trôi mượt mà. Những loài vật ở đây tất cã đều là nhân tạo, vì gần như các loài thú như sư tử, cọp, beo, tê giác, hải cẩu đều tuyệt chủng hết rồi. Những loài nhân tạo này được cấy ghép ren. Tôi còn nhớ cách đây bảy năm sãy ra một sự kiện lớn thời đó sảy ra chiến tranh. Nga - Mỹ tranh chấp dẫn tới xung đột chiến tranh hai nước, sau một năm sãy ra cuộc chiến tranh, được cho là thế chiến thứ 3. Mỹ - Nga quyết định dùng tới hạt nhân để giải quyết tranh chấp, một số nơi bị tàn phá giữ dội, nhiều loài thú sinh sống gần khu vực sảy ra chiến tranh tuyệt chủng hoàn toàn, thế giới bắt đầu đứng lên can thiệp, trong số đó có việt nam. Mục đích các nước Đông Á can thiệt vì hai nước đang sảy ra tranh chấp đã sử dụng tới hạt nhân mỗi hiểm họa của toàn nhân loại. Họ can thiệt trong hòa bình nhưng hai nước kia đã không chấp thuận, sau đó sảy ra nhiều xung đột tranh chấp, nhiều hiệp ước bắt đầu xuất hiện, Nga, Mỹ dần bị xóa tên khỏi danh sách thế giới, một số cường quốc đứng lên vững mạnh thuộc đông á tập hợp thành một chuổi lại với nhau gọi chung bằng một tên gọi và chung sống trong hòa bình. Nhật bản lúc này gặp quá nhiều thiên tai và khủng hoảng dần dần cũng suy thoái , nhiều loài vật quý hiếm ở đó cũng dần như biến mất hoàn toàn người ta gọi đó là hiện tượng tự nhiên biến đổi.

Nguồn sống xanh.


Không có nhận xét nào: