Truyền thuyết một miền quê (*)

lyhoa
lyhoa
Chuyện kể rằng đã từ xa xưa lắm
Biển nơi này trống vắng nỗi cô đơn
Biển cũng xanh và sóng cũng chập chờn
Năm tháng dài dỗi hờn bờ cát trắng
Bởi cỏ cây đùa vui cùng gió nắng
Biển một mình hoang vắng chẳng ai chơi

Rồi bỗng đâu vào một buổi đẹp trời
Cánh buồm nâu xuôi chở một đoàn người
Từ hướng Bắc nở nụ cười phơi phới
Nước non này ,trời đất ,hỏi đâu hơn?
Và biển xanh kể từ ấy chẳng cô đơn
Cứ thoả thích mơn man bờ cát trắng
Nhà cửa mọc lên thay cỏ cây trong nắng
Tấp nập buồm nâu biển chẳng vắng tiếng cười
Bao cuộc chiến chinh biển hoà đất với người
Chép trang sử cho rạng ngời khí phách
Ba thế kỉ có hơn còn trong sách
Đất Anh hùng để biển mãi xanh trong
Nắng với gió còn đó cứ quanh vòng
Biển với người chẳng khoanh tay thua thiệt
Chặng đường dài gian nan oanh liệt
Đất trở mình ,trời , nước hoá yêu thương
Ngày lại ngày đất soi bóng trong gương
Sóng thì thầm với bạn đường chung thủy
Và biển xanh vẫn thường trộm nghĩ
Hạnh phúc này ơn nghĩa cánh buồm xưa
Nắng lại lên nhịp sống mới đong đưa
Đất ươm mầm chan chứa những niềm tin
Một miền quê như tiểu thuyết trong phim
Mà sự thật bởi niềm tin và chân lý.!

Nhật Nguyễn
 (*) Dựa theo tư liệu của lyhoa.vn



Không có nhận xét nào: