Tiếng bọ trong tôi

Lý Hòa
Có một lần ghé cồn cát chang chang
Bọ hỏi mấy eng ở tận mô mới đến
Tụi bây có thích ăn đặc sản biển
Bọ đi mò chiều tối tha hồ khêu

Chén rượu đậm đà chứa nặng thương yêu

Bọ nhâm nhi rồi thiệt thà chuyện kể
Con bẹp của tui bữa ni to thế
Tuổi dậy thì nên nhiều đứa lo le

Tôi mau miệng( bọ gã cho con nghe)
Bọ lắc đầu chẳng cần thèm đồng ý
Việc yêu đương thì do các eng chị
Thời buổi ni đã thay đổi nhiều rồi.

Tui dặn nó, kiếm chồng cùng quê thôi
Kẻo tàu xe vô ra mà tốn kém
Lở tay mô, hắn mồm mép sắc lém
Đừng xiêu lòng mà khổ, có nghe chưa.

Trai làng miềng hay đội nắng, chịu mưa
Từng lam lũ vẫn sớm trưa, thoát đói
Từ tay trắng, nhiều người giàu mới giỏi
Nhà từng, tàu ghe, ăn nói thiệt lòng

Chứ Miền Bắc, Miền Nam chớ có mong
Không chịu khó làm tao không chịu được
Hễ làm dâu xứ người, nếu lỡ bước
Nỏ có ai mà than thở buồn vui

Chịu nhà chồng nỏ nổi, lại quay lui
Về làm khổ thân già choa khô héo
Làng miềng có mấy ả bị dính sẹo
Giờ phải sống nghiêng ngẻo, cực cả đời

Thân con cấy chỉ có được một thời
Phải tĩnh táo rồi nghe lời bọ dặn
Ở gần ôông mệ, cha con ngọt mặn
Đỏ lửa tắt đèn, sớm tối có nhau

Chứ Miền Bắc, Miền Nam dẫu bây có giàu
Choa nỏ có trông mô, mò đến được
Như bọ đây lấy mạ mi, ngày trước
Cũng nỏ tham chi của cải giàu sang


Miển sức cúi mạnh chân, cố gắng làm
Nên cả đời, nỏ mấy khi to tiếng
Men quê thấm, làm bọ vui luôn miệng
Chén đầy chén vơi, lòng dạ chân tình

Con ốc, con nghêu đặc sản Quảng Bình
Trong ký ức chẳng bao giờ phai nhạt
Dù xa rồi vẫn chang chang cồn cát
Lại vọng về chuyện bọ kể trong tôi.

Hồ Nôốc  11 / 5 / 2014

Không có nhận xét nào: