Mưa đông lặng lẽ rơi nhanh
Đêm về giá rét không chăn lạnh lùng
Quê hương mưa gió hãi hùng
Cú kêu mang mác như chung nỗi niềm
* * *
Buồn này giấu kín trong lòng
Làm sao quên được nụ hồng đầu tiên
Chiều về ra ngóng đầu hiên
Nghe lòng se lạnh triền miên nhớ người
* * *
Ngày đông lá úa đầy rơi
Sầu trong tiếng gió bao lời thiết tha
Tình mình giờ đã phôi pha
Người xưa nay đã quên ta mất rồi
* * *
Đông về ! Xin lá đừng rơi
Cho tôi còn đợi tình, người năm xưa…..
Lý Hòa 30/11/2013
Liên hệ với Admin
2 nhận xét:
KhĂn GIó Ấm
Vào đông cây lá trở mình
Tựa như tiếng gió lời tình thiết tha
Người rằng tình đã phôi pha
Tình xưa nghĩa cũ sao ta quên mình !
tác giả làm bài lục bát này rất sâu và hay, cách gieo vần thật chuyên nghiệp, tôi rất muốn đọc .
Đăng nhận xét