Nơi ấy quê tôi

Tôi chưa trở về quê Bọ lần mô
Nghe gót chân dạo, đê kè đêm vắng
Nghe tiếng vỗ thì thầm sâu nặng
Nghe con còng vẫn cố gắng từng viên

Vùng gió Lào nổi lửa đầu tiên

Cùng bão lụt thường xuyên đe dọa
Cả làng Chài oằn mình thương quá
Thủy tinh giận hờn, tàn phá của dân

Giờ nơi ấy sáng dậy gấp nghìn lần

Bến kè sông, công viên mọc dậy
Ai hẹn nhau cùng ra ngồi nơi ấy
Để cho tôi trăn trở mối tình đầu

Bạn củ ơi! Bạn ở nơi đâu?

Sao không về cùng nhau ăn chợ mới
Cầu Cụt hẹp đi, bây giờ đã nới
Vẫn dấu chân mình, hai đứa năm xưa

Nay quê Bọ bước vào mùa mưa

Bạn khỏi lo mái trường chưa ai lợp
Giờ học sinh đến trường vào lớp
Như bước vào cung điện nguy nga

Con đường củ mình lội nước đi qua

Giờ nâng cấp sao mà rộng thế
Bê tông chạy xuống mép sông bãi bể
Lôi cuốn gái trai, về để hẹn hò

Mùa mưa đến, bạn chớ khỏi phải lo

Làng mình ngày nay đã lên thành phố
Xưa đến lớp chúng mình thường cuốc bộ
Nay ô tô, đưa đón tận cổng trường

Tiếng chuông chùa vang vọng muôn phương

Nhắc kỷ niệm của chúng mình thời ấy
Bãi cát tuổi thơ giờ sao giàu vậy
Hoa hồng bừng lên đến tận lưng trời

Đá Nhảy đá Bụt quê Bọ ta ơi!

Nhớ tiếng khóc chào đời thuở trước
Hẹn một ngày con trở về Đất Nước
Gặp lại bạn bè có cả mối tình xưa.
        Hồ Nôốc



Không có nhận xét nào: