Đã một thời đòn gánh nặng đè vai
Rổ sắn rổ khoai kĩu cà kĩu kịt
Đôi chân thoăn thoắt lối mòn xa tít
Lặn lội suối khe .Cử Nẫm, Khương Hà
Vất vã thế nhưng mẹ chẳng nói ra
Bận bịu cả đời, việc nhà việc nước
Sáng đi tối về, vội vàng mẹ bước
Kịp đêm nay vào ca gác dân quân
Ngoài khơi xa tàu chiến Mỹ lượn quần
Tung gián điệp, dò lần đổ bộ
Trên nốc nhà bọn quạ sắt rầm rộ
Pháo sáng treo từng ngõ xóm kinh hoàng
Nồi cá trích mẹ chuẩn bị chạy làng
Bom rung chuyển làm nước kho đổ hết
Đạn ca-nông dội vào đặc sệt
Khẩu súng trường trong tay mẹ chẳng hề run.
Máu đổ, nhà tan chí vẫn không chùn
Sẵn sàng hy sinh, ngày đêm chiến đấu
Bảo vệ vững chắc Lý Hòa yêu dấu
Chuyển đạn xông, mẹ vác gạo Hòn La.
Mất mát đau thương chiến tranh lùi xa
Con khôn lớn, thương bóng tà đã xế
Cứ sáng sớm chống gậy ra bãi bể
Ngắm bình minh thức dậy phía đằng đông
Ở xứ xa con nhớ một con sông
Bãi cát vàng chiều chiều đang mong mỏi
Củ sắn củ khoai bữa no bữa đói
Bắt ốc mò cua, chống chọi thiên tai
Trong thổn thức thấy dáng mẹ ngóng hoài
Vỗ về câu hát ru đêm trở gió
Lại ước ao được bay về nơi đó
Lý Hòa yêu! Chùm khế ngọt của tôi.
Hồ Nôốc : 29 / 8 / 2012
Liên hệ với Admin
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét