Tết đến rồi em yêu ơi anh nhớ quá
Mắt vọng nhìn về thèm khát một quê hương
Anh muốn biến thành tôn ngộ núi hành sơn
Biến một phép biến mình về quê mẹ
Nhưng ảo tưởng có ai làm được thế
Nên anh đành cắn răng đứt ruột
Phải xa em,xa bạn bè và xa cả người thân
Ngày gặp lại bao giờ anh chẳng biết
Quê hương ta dạo này chắc giá rét
Từng cánh đào đâm nụ đã thay bông
Và trên toàn thể đất nước Việt Nam ta
Nhà nhà nhộn nhịp vui đón tết
Còn riêng mình em sao thua thiệt cảnh vắng chồng con dại sớm hôm
Lấy chi vui để xua đẩy nỗi buồn
Ai an ủi khi tắt đèn tối lửa
Anh ra đi để gánh nợ em mang
Lúc ra đi anh quá vội quá vàng
Cũng chưa tâm sự cùng em những lời sau trước
Và giờ đây anh sống xa đất nước
Muốn quay về cách trở núi non
Đường xa lắm em ơi,ngàn ngàn dặm
Anh vẫn biết rằng bao đêm em thức trắng
Ngủ đi em cho giấc ngủ ngon lành
Em hãy ngủ đi thức làm chi có hại
Chiếc gối nhỏ em kê một nửa
Chiếu em nằm một nửa trống không
Nằm ôm con mà em nhớ đến chồng
Và như thế nước mắt em khóc tràn qua má
Thôi em à nhà mình còn khó quá
Nên anh đành chấp nhận cảnh làm thuê
Biết ra đi là chịu khổ trăm bề
Bao vất vả cùng anh gánh vác
Anh ra đi để nuôi nguồn kinh tế
Về cho gia đình năm tháng được ấm no
Vòng quay quẩn cứ đắn đo từng bữa
Thôi em yêu ơi,em đừng có buồn nữa
Gắng thay anh nuôi dạy con ngoan
Hẹn ba năm hết hạn trăng tròn
Anh sẽ trở về cùng gia đình đoàn tụ
Niềm xứ lạ đêm nay anh không ngủ
Thức trọn cùng em tâm sự một mình
Dẫu mai đây tuy tâm theo số phận
Dù giàu hay nghèo anh cũng không rời xa em...
( Bài thơ này dựa theo nguồn tin của những anh em xa quê cùng cảnh ngộ )
Van Doan
Liên hệ với Admin
1 nhận xét:
kể cho nhiều cũng chỉ có thẩn thơ
thương cho nhiều cũng để vợ ngóng chờ
dai dẳng lắm cũng có giờ bị tuột
vần gieo đều cả bài thông suốt
nhớ vợ nhiều,rét buốt nó tự do
Đăng nhận xét