Quê bọ thân yêu

Về quê bọ, sao tôi lại muốn nghe
Eng ở mô ? hỏi ai ? mần chi rứa ?
Con ‘Bẹp’hắn mới đi... Chứ mô nữa.
Bấy lâu ni hắn đợi, eng nỏ về

Tôi thẫn thờ tiếc nuối dáng chân quê
Đã in sâu trong  tôi từ dạo ấy
Để bây giờ về tìm em, chẳng thấy
Mà chỉ nghe bọ mạ mắng giận mình

Nay Lý Hòa càng trẻ lại càng xinh
Mà tình xưa đã đi đâu xa vắng
Tôi với sông ngắm nhau trong thầm lặng
Xôn xao hoài ‘eng đó ở nơi mô’

Eng về đây tôm cá nhiều tha hồ
Eng ăn chi ,thì tui chiều eng nấy
Đặc sản quê răng mà ngon như vậy
Hay eng chê bọ mạ tui nghèo

Bao năm rồi vang vẵng mãi đi theo
Đến hôm nay vẫn còn y nguyên thế
Lý Hòa ơi! Đã hết thời dâu bể
Cho quê mùa được sáng sủa nên thơ

Về Lý Hòa, mà cứ ngỡ như mơ
Mùa hoa hồng vẫn từng giờ tắm nắng
Eng đi xa, răng thư từ câm lặng
Để bọ tui nhủ chị ‘Bẹp’ lấy chồng .

Eng có ưng lên Đá Nhảy chơi không ?
Hay eng ưng ra kè sông kè biển
Nếu có vô Ủy Ban hay bệnh viện
Hãy viếng thăm đài tưởng niệm quê nhà

Giờ về đây bao năm tháng cách xa
Mối tình xưa chìm vào trong sâu lắng
Để phố thơ vương tràn sắc nắng
Cho hoa hồng rực rỡ được vươn cao

Đây dòng sông tôi hò hẹn ngày nào ?
Mà cứ tưởng lọt vào công viên, phố
(Va eng ơi! Eng về khi mô đó)
Sao? ngọt ngào nơi quê bọ thân yêu.

                Hồ Nôốc 9/ 7 /2012


Liên hệ với Admin

2 nhận xét:

Quê hương nói...

Bài thơ này mới xứng đáng của dân bọ miềng...càng đọc càng thấm thía. Cố gắng lên có nhiều bài thơ về quê hương cho bà con đọc anh Hồ Nôốc .

Unknown nói...

Đọc bài thơ này càng thấy bài bình của Hạnh Vinh về HN sâu sắc hơn.
HN có duyên làm thơ quê, đúng như có người đã gọi: HN, nhà thơ quê hương. Tôi không biết làm thơ, bộc bach mấy dòng gọi là thơ tặng HN:
Thương quê hơn cả nỗi lòng
Sông xanh, núi biếc, biển hồng sớm mai.
Vượt qua bom đạn, thiên tai,
Lý hòa quê mẹ đổi thay từng giờ.
Bức tranh quê đẹp hơn mơ,
Có người tâm huyết điểm tô thêm màu.