Cồn cát chang chang, ngô rang đất lửa
Ban bè tôi chắc chỉ còn mấy đứa
Dửng dưng tìm, đứng lạc giữa phố hoa
Con sông Lý ngày ấy tôi đi xa
Thưa thớt dừa xanh, ngói nhà lác đác
Cánh buồn nâu tả tơi trên sóng bạc
Nhớ một thời theo bèo dạt mây trôi
Giờ về đây trong cánh võng đưa nôi
Găp mọi người cảnh vật thật xa lạ
Bao nhiêu năm nay đổi thay lớn quá
Các công trình đang vội vả* hoàn công
Chợ mới, mầm non sừng sững mọc bên sông
Kè biển, kè sông bê tông kiên cố
Chùa Phước Tự vững tin đồ sộ
Cả làng chài hóa thành phố trẻ trung
Giộng mẹ đẻ mà sao cứ lạ lùng
Chẳng biết ai tên chi, ngại ngùng chào hỏi
Bởi xa quê khi chiến tranh nghèo đói
Nay ngỡ ngàng roi rói bức tranh thơ
Ngắm dòng sông hồn tôi mãi ngẫn ngơ
Hai bến kè, kẻ chờ người đợi
Như lạc vào một công viên xây mới
Cho nam nồm thỏa thích với hoàng hôn
Các ngỏ ngách xuyên xóm, xuyên thôn
Xe cộ kêu, đường thông bê tông hóa
Chị lao công tất bật vội vã
Bát mì tôm tạm lót dạ, sáng đi.
Cả làng chài chuyển mạnh diệu kỳ
Liền núi liền sông, xuôi dòng theo biển
Bởi dạn dày vượt qua hai cuộc chiến
Cho Lý Hòa lừng lẩy tiếng phố thơ.
Tôi đang thức hay ngủ nằm mơ
Hay vô tư để bây giờ mới hiểu
Bởi trong tôi nhận thấy gì sót thiếu
Để nên chừ lạc lỏng chốn vành nôi.
Hồ Nôốc: 14 / 7 / 2012
2 nhận xét:
"Quê bọ thân yêu", "phố thơ" là hai trong số những bài thơ có thể nói là rất hay của HN, nếu ai là người Lý hòa yêu thi ca mà không đọc 2 bài thơ này thì thật là tiếc. HN chưa đi ra khỏi làng quá 1 ngày nhưng tại sao có những cảm xúc mãnh liệt như vậy. Tôi đề nghị các nhà phê bình thơ nên có một vài lời nhận xét về hai bài thơ trên, vì có người làm thơ thì phải có người bình thơ, có như vậy mới cảm nhận hết cái hay, cái đẹp của thơ.
Thơ Hồ Nôốc càng ngày càng hay. Tình yêu quê thơ anh càng ngày càng da riết mặn nòng...Bà con đi xa đọc được những bài này chắc không khỏi ngậm ngùi
Đăng nhận xét