Kể từ ngày
gia đình có thêm một thành viên mới bé bỏng, hầu như ai cũng thấy bận rộn hơn,
sốt sắng hơn và bỗng như hóa thành trẻ con. Mẹ nhận thấy niềm vui lấp lánh
trong mắt bà khi ầu ơ hát ru cháu ngủ; niềm tự hào ánh lên trong mắt ba khi con
bắt chước rất nhanh; là nụ cười tủm tỉm trên môi ông khi cháu nghịch phá, và
ngọt ngào bao nỗi mến thương hòa nhịp trong trái tim mẹ.
Ba công tác
xa, mỗi năm chỉ về nhà hai lần. Nhưng năm qua ba về rất ngẫu hứng, lại còn “mặc
cả” khi cơ quan gọi điện bảo vào. Cả ba và mẹ đã thay đổi, bỗng nhận ra chính
là con người quan trọng nhất, ý nghĩa hơn bất cứ tiền tài, công danh nào.
Cục cưng của mẹ! 365 ngày qua mẹ đã
sống với những cung bậc cảm xúc cùng con. Vui theo tiếng cười trong veo của
con, lo lắng khi con ốm… Rồi mỗi khi đôi mắt hạt nhãn ánh lên nhìn mẹ, mẹ tưởng
mình đã với tới vì sao xa xôi, phút chốc những mệt nhọc tan biến, chỉ còn lại
sự thăng hoa để mẹ có thể mơ về một tương lai không xa con là vì tinh tú.
Cuộc sống
sẽ đơn điệu biết bao nếu thiếu con- sợi dây gắn kết yêu thương mọi người. Con
đã đến trong thế giới này, ở bên mẹ cho những ngày qua, cho mỗi ngày đang tới
sẽ luôn là bản tình ca ngân vang tình yêu cuộc sống. Cảm ơn con- tặng phẩm của đời
mẹ. Mai này khi lớn lên, con hãy là viên gạch xây cây đời mãi tươi xanh, con
nhé!
Hôn con
trước bình minh!
Mẹ
của con
Thu
Hằng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét