Nơi chôn nhau ngày ấy
Cát vàng sao vui vậy
Dã tràng ơi! Đi đâu ?
Tuổi thơ chiếc cần câu
Ngày leo trèo Đá Nhảy
Oi Liệt Vàng dạo ấy
Cá, ốc lẫn cua tơ
Đôi chân đất tuổi thơ
Nắng đốt lưng đen nháy.
Khi tuổi xuân bừng dậy
Bên Đá Nhảy chớm yêu
Níu thủy triều da diết
Sóng xôn xao mãi miết
Mân mê đá vô hồi
Mối tình đầu của tôi
Nồng nàn trăng bãi biển
Rứa mà khi giặc đến
Phải cầm súng xa quê
Ngày giải phóng quay về
Đá chẳng hề thay đổi
Cứ Nhảy tung như xối
Gợi nhớ chuyện năm xưa
Dẫu năm tháng nắng mưa
Trần truồng ngăn sóng dữ
Ai dẫu xa biệt xứ
Về điểm hẹn quê chơi
Lý Hòa của ta ơi!
Trong ánh mắt bè bạn
Đá ôm ấp biển khơi
Mặc bão dông nắng hạn
Hồ Nôốc: 7 /6 / 2012
Liên hệ với Admin
3 nhận xét:
Nhớ thì là nhớ chỉ vậy thôi
Như bữa trời trong vắng mây trời
Như bờ kè đá mong chân sóng
Như đêm hạ về thiếu trăng soi
Nhớ vì là nhớ chỉ vậy thôi
Không phải vì em ngọt tiếng cười
Không vì nắng chiều nghiêng trên tóc
Đâu bởi dịu dàng đậu lên môi
Nhớ là cứ nhớ chỉ vậy thôi
Nào mong chi gặp để ngỏ lời:
Rằng anh mấy bữa sao không ngủ
Chẳng biết vì sao cứ rã rời
Vẫn biết là không mà cứ nhớ
Lang thang tìm đại một bến tàu
Chỉ nghe tiếng còi là đã đủ
Nào cần nơi chốn để về đâu
Một tiếng còi tàu như tiếng gọi
Từ trong thăm thẳm của xưa xưa
Và anh như thấy em bên vậy
Tóc ướt còn vương mấy hạt mưa
Vẫn biết là không mà đứng đó
Ngắm nhìn hai đường sắt song song
Cho dù không gặp nơi bến cuối
Me mé gần nhau đỡ chạnh lòng
Mới đó, thì đó, mà xa đó
Bao lâu anh không nhớ nữa rồi
Vì mới đêm qua lúc mơ ngủ
Có em kề, anh thấy đó thôi
Mới đó, hình như, lâu lắm đó
Từ thế kỷ nào không nắm tay
Hèn chi chiều nay mùa rất lạnh
Dù nắng tháng Năm đã trải đầy
Hèn chi anh thấy rất là lạ
Nhìn ai cũng như thiếu một người
Có lẽ cả đất trời đều nhớ
Đâu chỉ riêng một mình anh thôi.
Quy Nguyen
Bài thơ Tình tôi Đá Nhảy của Hô Nôốc hay. HN dạo này làm thơ lên tay quá.
nôốc chỉ có một tay rưởi thôi, nếu có lên cũng không cao được đâu ? hi.hi.hi!
Đăng nhận xét