Một vài cảm nhận về tập thơ “THÌ THẦM BIỂN QUÊ” của Hoàng Minh Tùng

Tình cờ,tôi được một người bạn tặng cho tập thơ của tác giả Hoàng Minh Tùng với tiêu đề “ Thì thầm biển quê” gồm gần 50 bài thơ anh sáng tác từ năm 1968 đến nay,trong đó có một số bài đã được đăng tải trên trang mạng lyhoa.vn  được nhiều đọc giả nhận xét là có chất lượng. Có lẻ đây là lần đầu tiên một tập thơ viết về quê hương Lý Hòa do một người sinh ra và lớn lên tại  quê ấy sáng tác và được xuất bản hoàn chỉnh .
Không hiểu ông cha mình trước đây ăn ở thế nào mà đến hôm nay nhiều người yêu quê đến thế. Người thì cho tiền của xây nên những công trình giáo dục, y tế, văn hóa tâm linh đồ sộ, người thì cho kè biển chắn sóng dữ, người thì thể hiện lòng mình với quê bằng những bài thơ giàu cảm xúc về quê hương.
Tôi biết Hoàng Minh Tùng có năng khiếu làm thơ và làm thơ từ rất sớm. Tôi nghĩ, cái chính không phải là năng khiếu, không phải là lòng ham mê với nàng thơ, mà đối với anh xuất phát từ những cảm xúc mãnh liệt, từ những tình cảm sâu nặng của anh đối với quê hương nên đã có nhiều bài thơ trữ tình, đầy tính nhân văn.
Chủ đề chính trong thơ Hoàng Minh Tùng là tình yêu thương quê hương bè bạn, là sự đam mê và ngây ngất trước cảnh đẹp của quê hương Lý hòa. Anh sững sờ trước biển khi bình minh đang lên, anh đắm đuối trước cảnh thiên nhiên kỳ thú của Đá nhảy, anh tự hào và xen lẫn sự thổn thức khi đứng trước cổng đình làng. Tất cả những tình cảm đó đọng lại trong tâm hồn anh đến cháy bổng.
Thời còn học sinh cấp II, ở cái tuổi 14, 15, Hoàng Minh Tùng đã bộc lộ những  xúc cảm rất sâu lắng với những vần thơ rất sáng trong về Đá Nhảy, về biển quê, sông quê. Khi trưởng thành và cuộc sống đã có nhiều trải nghiệm, cũng trước cảnh vật ấy tình cảm của anh được nâng lên hoàn hảo hơn, khái quát mà sâu sắc, ý nhị mà thiết tha :
Chiều cuối đông dắt con dạo chơi,
Trên biển quê bởi lâu ngày thấy nhớ,
Biển với bờ chẳng nên chồng nên vợ,
Bởi cát thì lặng im còn sóng thật nhiều lời.
(Tức cảnh Đá Nhảy
Thời trai trẻ, khi đất nước đang bước vào những năm tháng cuối cùng của cuộc kháng chiến chống Mỹ, gian khổ mà vững tin, khóc liệt mà hào hùng. Cũng như bao bạn bè cùng trang lứa, anh tạm xa quê hương lên đường tham gia kháng chiến theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ Quốc. Những năm tháng đầy bom đạn và máu lửa của cuộc chiến trang càng tôi luyện cho anh thêm ý chí vững vàng, vun đắp thêm cho anh tình yêu mãnh liệt về quê hương, bè bạn. Dù ở đâu, Đà Nẵng hay Sa vẳn na khẹt (Lào), dù làm nhiệm vụ gì, lính hải quân hay thanh niên xung phong, anh bao giờ cũng canh cánh trong lòng về quê hương Lý hòa với nỗi niềm da diết.
Dòng sông uốn quanh bến nước sân đình,
Và nhịp cầu nối đôi bờ nên xinh.
Cho bao lứa đôi trữ tình hẹn ước,
Đá nhảy đêm về trăng nước vàng lung linh.
(Lý hòa âm vang bản tình ca)
Đối với anh, biển quê, sông quê, Đá nhảy là những người bạn tri kỷ và thương yêu nhất. Anh thả hồn mình vào biển vào gió, anh gởi lòng mình vào đá vào cát, tạo nên những vần thơ đáng yêu, không cứng nhắc mà uyển chuyển, tuy hiện thực mà trữ tình mơ mộng.
Đá chẳng trần truồng đâu,
Vì thương nhau cởi áo,
Qua bao ngày giông bão,
Đá nhảy mãi không thôi.
(Hẹn ngày lại về…)
Cuộc chiến tranh kết thúc, khi chưa có điều kiện về sinh sống tại mảnh đất chôn nhau cắt rốn, mỗi lần về thăm quê, anh trở trăn, bâng khuâng và đau đáu về một ước mơ trong đời mà chưa thực hiện được:
Mỗi lần ghé trở lại đây,
Tình quê như cứ đong đầy trong ta.
Mỗi lần về lại Lý hòa,
Yêu thêm đất nước, ông bà quê hương.
Dẫu bao vấp ngã trên đường,
Thì trong ta vẫn vấn vương lối về.
(Đông đầy tình quê)
Đối với quê hương là vậy, còn đối với bè bạn anh cởi mở chân tình, cùng sẽ chia những vui buồn của bạn. Gặp bạn, trong lòng anh bao giờ cũng trỗi dậy những kỷ niệm đẹp đẽ thời ấu thơ.
Tụm năm như thuở đến trường,
Mò cua bắt óc như thường làm xưa.
Ngâm mình mặc sóng đung đưa,
Chuyền nhau ly rượu biển trưa nắng hồng.
(Tụm năm)
Thơ anh bao giờ cũng gắn với tình yêu với biển, cứ xao xuyến, bồn chồn, thổn thức, cho dù năm tháng qua đi nhưng không bao giờ nhạt phai.
                 Ta trở về với biển với em đây,
Kỷ niệm tháng năm ùa đến chất đầy.
(Lại tụm năm)
Là người sớm mồ côi mẹ, anh hiểu sâu sắc về sự mất mát to lớn đó trong tình cảm. Bởi vậy, anh luôn mong ước có một tổ ấm hạnh phúc vững bền và lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười. Anh luôn dành cho vợ một tình yêu thủy chung và đằm thắm.
Cùng đi qua cuộc chiến tranh
Hôm qua đồng chí nay thành vợ yêu.
Vẫn là em của sớm chiều.
Nuôi con tần tảo bao nhiêu nhọc nhằn
(Vẫn là em)
Đối với con, anh thương yêu dạy dỗ qua những tiếng ru vụng về, với những lời ca chứa chan tình mẫu tử,cũng là để truyền cho con nhân cách làm người, hiếu thảo với cha mẹ,yêu thương mọi người, và đừng bao giờ quên quê,quên biển:
Bàn tay mẹ bón mẹ chăm,
Chập chờn giấc ngủ đêm nằm bên con.
Giã từ cái tuổi trẻ son
Để thành người mẹ nuôi con dãi dầu
(Lời ru của bố)
Ngày mai cất cánh bay xa,
Con mang nghĩa mẹ tình cha lên đường.
Ơi quê hương, ơi quê hương
Lời ru của biển nhớ thương bao đời.
(Lời ru của biển)
Hoàng Minh Tùng sinh ra không phải để làm thơ, mà chỉ để làm thợ thôi. Nhưng trong tâm khảm của anh đầy ắp những tình cảm về quê hương, bè bạn và gia đình. Và từ đó trổi dậy trong anh những cung bậc tột đỉnh về cảm xúc, những vơi đầy khôn nguôi về tình yêu nên đã sãn sinh ra những đứa con tinh thần đáng yêu đáng nhớ.
Trong bát gạo thơm cũng có lẫn một vài hạt tấm. Giá như anh chịu khó chắt lọc, gọt rửa trong một số câu từ để chuẩn xác hơn, giá như anh cố tìm tòi trong cách gieo vần ở một số khổ thơ, câu thơ để ý nhị hơn thì hoàn mỹ biết bao. Nhưng không sao! Chính tình cảm của anh đối với quê hương, đối với chúng ta là những vần thơ, bài thơ hay rồi, vì anh đâu phải là thi sỹ. Chúc cho anh ngày càng có nhiều bài thơ hay về quê hương Lý hòa yêu dấu.
                                     
                                                                                           Hạnh Vinh

Xem trọn bộ tập thơ "Thì thầm của biển" tại đây (Lưu ý vì người đánh máy sữ dụng nhiều font chữ nên muốn xem bạn đọc nên tải về máy sau đó chỉnh font cho phù hợp)


3 nhận xét:

hienluong nói...

Tôi vốn là dân học toán, ngay từ thủa còn đi học chẳng bao giờ biết cảm nhận về thơ văn là gì. Rồi lớn lên xa quê hương xa đất mẹ Lý Hòa từ ngày có trang web từ lyhoa.net đến lý hoa.vn hôm nay tôi mới có cơ hội để đọc được những bài thơ viết về quê hương tràn đất cảm xúc của Hoàng Tùng. Chính từ những bài thơ ấy đã cho tôi những cảm xúc về tình yêu quê hương, tình yêu thơ ca. Phải nói rằng Hoàng Tùng là một con người rất yêu quê hương và có năng khiếu bẩm sinh về thơ ca, Chỉ tiếc rằng ơ cái thời của anh không có được một môi trường thích hợp để phát triển những khả năng vốn có của mình. Rất cảm ơn Hoàng Tùng cảm ơn tất cả những gì anh viết về quê Hương Lý Hòa thân yêu cho nhưng người yêu thơ văn yêu quê hương cảm nhận được tình cảm to lớn đó.

Quê hương nói...

Tình yêu quê nói lên tất cả, dẫu kiến thức anh học ở nhà trường ít, nhưng bù lại ở anh có tính hài hước dí dỏm thích thơ ca, văn nghệ "xóm". Cảm xúc của Hoàng Tùng đã nói hộ thay bao nhiêu người. Hy vọng sắp đến đọc giả sẽ dón nhận nhiều bài thơ mới viết về quê hương.

Nặc danh nói...

Cháu rất thích phong cách bình thơ của chú Hạnh Vinh, ước chi cháu cũng bình luận hay như chú thì chắc môn Văn sẽ vượt bậc hơn nữa. Bài này giống thể loại phân tích thơ mà bọn cháu đã học !