Hát những khúc ca theo từng cơn sóng,
Lý Hòa ơi sao, nặng lòng đến thế
Những tên người, tên núi, tên sông
Xa cách lâu ngày nay thỏa nỗi
nhớ mong
Lặng ngắm dòng sông chiều tà lặng lẽ
Hiện về trong tôi bao ngày thơ trẻ
Dấu vết xa rồi, ký ức vẫn còn đây.
Thời gian qua nhanh tựa gió mây bay
Quê nhà đổi thay từng ngày, từng tháng
Bạn bè xưa đổ dốc chiều tắt nắng
Đứa lên ông đứa phiêu bạt chốn nào.
Cả một thời lam lũ chốn quê nghèo
Rằng đổi thay nhưng bao người hết khổ
Có đứa vẫn túp lều tranh trên vùng đất đỏ
Nỗi cơ cực hiện rõ trên nếp nhăn
Bao ước mơ xưa từ thủa chiến tranh
Mong thống nhất để có đời no ấm
Rồi hạnh phúc ấm no, ai cho, ai nhận
Ai phần hơn và ai đó chẳng dám mong.
Ôi miền Trung, miền Trung yêu thương
Từng tấc đất cằn được giũ bằng xương máu
Bao thế hệ cha anh ngã xuống
Trong lớp lớp người có cả máu chúng tôi
Để bây giờ được ru cháu trên nôi
Đọc câu thơ xưa sao mà nghe gần thế,
Cuộc đời này vẫn còn ngàn dâu bể
Bởi thiên tai lũ lụt, hay miền Trung
…
Chút niềm vui hòa lẫn mối tơ lòng
Nơi Lý Hòa thân thương và khác biệt
Nơi mảnh đất miền trung đầy khắc nghiệt
Nơi nỗi lòng vương vấn mãi người xa../.
NN-09
Liên hệ với Admin
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét