Nhớ thì là nhớ chỉ vậy thôi
Như bữa trời
trong vắng mây trời
Như bờ kè đá mong chân sóng
Như đêm hạ về thiếu trăng soi
Như bờ kè đá mong chân sóng
Như đêm hạ về thiếu trăng soi
Nhớ vì là nhớ chỉ vậy thôi
Không phải vì em ngọt tiếng cười
Không vì nắng chiều nghiêng trên tóc
Đâu bởi dịu dàng đậu lên môi
Nhớ là cứ nhớ chỉ vậy thôi
Nào mong chi gặp để ngỏ lời:
Rằng anh mấy bữa sao không ngủ
Chẳng biết vì sao cứ rã rời
Vẫn biết là không mà cứ nhớ
Lang thang tìm đại một bến tàu
Chỉ nghe tiếng còi là đã đủ
Nào cần nơi chốn để về đâu
Một tiếng còi tàu như tiếng gọi
Từ trong thăm thẳm của xưa xưa
Và anh như thấy em bên vậy
Tóc ướt còn vương mấy hạt mưa
Vẫn biết là không mà đứng đó
Ngắm nhìn hai đường sắt song song
Cho dù không gặp nơi bến cuối
Me mé gần nhau đỡ chạnh lòng
Mới đó, thì đó, mà xa đó
Bao lâu anh không nhớ nữa rồi
Vì mới đêm qua lúc mơ ngủ
Có em kề, anh thấy đó thôi
Mới đó, hình như, lâu lắm đó
Từ thế kỷ nào không nắm tay
Hèn chi chiều nay mùa rất lạnh
Dù nắng tháng Năm đã trải đầy
Hèn chi anh thấy rất là lạ
Nhìn ai cũng như thiếu một người
Có lẽ cả đất trời đều nhớ
Đâu chỉ riêng một mình anh thôi.
NN
Liên hệ với Admin
2 nhận xét:
Chết cha . bài ni không phải của NN đâu đăng lên đây có người bảo NN "ngoại tình" thì chuyến này xem như là hết không có thuốc chữa đâu. Ôi ôi bostay.com rồi.
Hihi...cái lão này..sao hay dấu vậy...nhớ thì việc cứ nhớ.
Đăng nhận xét