Lập
nghiệp quê người xa mẹ yêu thương
Con côi
cút giữa dòng đời xa lạ
Mẹ vẫn dõi theo nhịp chân con trẻ
Chắt chiu gom góp từng chút cho con.
Mẹ vẫn dõi theo nhịp chân con trẻ
Chắt chiu gom góp từng chút cho con.
Người mẹ Lý Hòa khổ lúc còn son
Miền quê không ruộng đồng, không cày cấy
Chỉ có nắng gió với đồi cát cháy
Đất chật người đông, sông cạn biển xa
Mảnh
đấtt nghèo oành minh bao đời qua
Đánh Nhật Pháp rồi chiến tranh chống Mỹ
Bao đời mẹ có lúc nào ngơi nghỉ
Súng mẹ buông, đòn gánh mẹ đặt vai
Con đã lớn lên trên mảnh đất này
Được nghe kể bao chuyện đời của mẹ
Từ những ngày đầu cách mạng còn non trẻ
Mẹ đã chở che, nhen nhóm niềm tin
Giặc Pháp càn vào mảnh đất quê mình
Mẹ người du kích rào làng chiến đấu
Sức bé nhỏ sao đương đầu hổ dữ
Đi tản cư gánh cách mạng theo cùng
Nhật, Pháp thua rồi trở lại quê hương
Chưa ấm yên để xây đời hạnh phúc
Mẹ lại tiển cha lên đường đánh Mỹ
Mình mẹ nuôi con, xây dựng quê hương.
Đất quê mình lại hứng bao đạn bom
Chẳng khác nào nơi chiến trường của bố
Súng chắc tay mẹ đương đầu thần sấm
Pháo lên nòng, mẹ đón tàu địch xa
Mặt trận cần chi viện của hậu Phương
Mẹ lại xông pha mở đường thông bến
Dỡ nhà lấp sông cho xe ra tiền tuyến
Bom đạn quân thù ngăn nổi bước mẹ đâu.
Hòa bình rồi đất nướcc trọn niềm vui
Nhưng lòng mẹ có nỗi buồn sâu thẳm
Dõi theo bước của đoàn quân chiến thắng
Chẳng thấy cha đâu nước mắt nuốt vào tim
Chôn chặt nỗi đau mẹ lại gồng mình
Đặt gánh lên vai chạy làng sang chợ
Nuôi con lớn, đông đầy trang sách vở
Cho con trưởng thành được như hôm nay.
Con biết rằng triệu người mẹ VN
Rất anh hùng qua bao câu chuyện kể
Nhưng người mẹ Ly Hòa nhiều lần hơn thế
Bởi miền quê nghèo đất chật người đông.
Lập nghiệp quê người xa mẹ yêu thương
Con côi cút giữa dòng đời xa lạ
Ơn mẹ tình quê bao giờ con trả đủ
Mẹ vẫn dõi theo từng bước con đi.
Nguyên Ngọc
Đánh Nhật Pháp rồi chiến tranh chống Mỹ
Bao đời mẹ có lúc nào ngơi nghỉ
Súng mẹ buông, đòn gánh mẹ đặt vai
Con đã lớn lên trên mảnh đất này
Được nghe kể bao chuyện đời của mẹ
Từ những ngày đầu cách mạng còn non trẻ
Mẹ đã chở che, nhen nhóm niềm tin
Giặc Pháp càn vào mảnh đất quê mình
Mẹ người du kích rào làng chiến đấu
Sức bé nhỏ sao đương đầu hổ dữ
Đi tản cư gánh cách mạng theo cùng
Nhật, Pháp thua rồi trở lại quê hương
Chưa ấm yên để xây đời hạnh phúc
Mẹ lại tiển cha lên đường đánh Mỹ
Mình mẹ nuôi con, xây dựng quê hương.
Đất quê mình lại hứng bao đạn bom
Chẳng khác nào nơi chiến trường của bố
Súng chắc tay mẹ đương đầu thần sấm
Pháo lên nòng, mẹ đón tàu địch xa
Mặt trận cần chi viện của hậu Phương
Mẹ lại xông pha mở đường thông bến
Dỡ nhà lấp sông cho xe ra tiền tuyến
Bom đạn quân thù ngăn nổi bước mẹ đâu.
Hòa bình rồi đất nướcc trọn niềm vui
Nhưng lòng mẹ có nỗi buồn sâu thẳm
Dõi theo bước của đoàn quân chiến thắng
Chẳng thấy cha đâu nước mắt nuốt vào tim
Chôn chặt nỗi đau mẹ lại gồng mình
Đặt gánh lên vai chạy làng sang chợ
Nuôi con lớn, đông đầy trang sách vở
Cho con trưởng thành được như hôm nay.
Con biết rằng triệu người mẹ VN
Rất anh hùng qua bao câu chuyện kể
Nhưng người mẹ Ly Hòa nhiều lần hơn thế
Bởi miền quê nghèo đất chật người đông.
Lập nghiệp quê người xa mẹ yêu thương
Con côi cút giữa dòng đời xa lạ
Ơn mẹ tình quê bao giờ con trả đủ
Mẹ vẫn dõi theo từng bước con đi.
Nguyên Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét