Chuyến đò văn cập bến

(Kính tặng cô giáo dạy văn Hoàng Thị Hồng Vân,
                                    Trường THCS Hải Trạch)


                        Ba lăm năm, bấy chuyến đò,
             Ưu tư cô chở học trò qua sông.
                         Mái chèo khua nặng tấc lòng,
             Đa đoan theo nỗi bềnh bồng nghiệp Văn.
                         Thổn thức với những trở trăn,
             Yêu thương với những lặng thầm lệ rơi.

                         Giảng văn- giáo án cuộc đời,
             Bao em bật khóc trong lời cô trao.
                         Vần thơ chắp cánh ước ao...
             Tự tin chim nhỏ bay vào trời xanh.

                                    * * * * *
                         Giờ đây em bước vào ngành,.
             Là lúc cô tạm dừng chân hành trình.(*)
                         Ngậm ngùi rỏ xuống đinh ninh:
             Dạy văn là dạy cái tình chữ NHÂN.
                         Lời cô chỉ bảo ân cần,
             Tinh hoa gạn lọc trong ngần tiếng em.

                                                   Hải Trạch, ngày 1/9/2011                                                                          
                                                         Thu Hằng 
            (*): Ngày 1/9/2011 tôi vào nhận công tác ở trường THCS Hải Trạch thay cho cô giáo cũ Hoàng Thị Hồng Vân nghỉ hưu. 

2 nhận xét:

Unknown nói...

Em tiếp cô lại đưa đò
Vững vàng tay lái dặn dò lời cô
Nghề giáo muôn lớp sống xô
Con đò văn mãi nhấp nhô dòng đời
Nắng mưa bão gió đất trời
Cô ơi em mãi ngân lời yêu thương
Đã mang nặng kiếp văn chương
Tay chèo em vững tình thương em giàu
Thơ văn mãi quyện bên nhau
Tình đời em nhận nỗi đau em chờ.
-------------
Nỏ biết có trúng trật gì không mần đại đi mong cô giáo bỏ qua.

https://www.lyhoa.vn/ nói...

Thấy Bài thơ của cô Hằng hay nhưng lại không làm được thơ, lục tìm có được bài thơ vừa ý chả biết của tác giã nào đưa lên cùng "thi" cho vui

TỰ NGẪM

Ngả nghiêng vòng xoáy thị trường
Người ta vẫn nói phi thương không giàu
Bán mua phố xá nát nhàu
Sảy chân vấp ngã , gục đầu đỏ đen
Nửa đời không biết bon chen
Đường đi không biết giẫm lên chân người
Đã quen nét đẹp cao vời
Bảng đen phấn trắng nhen ngời ánh mai
Gieo mầm mơ ước tương lai
Thật lòng con chữ dẫu ai chê nghèo
Vườn ươm mắt trẻ trong veo
Tâm tư không vướng bọt bèo nổi trôi
Bao niềm trăn trở khôn nguôi
Âm thầm mạch đất mà khơi mùa vàng
Rách - thơm, lành - sạch ta mang
Chống chèo giữa chốn nhân gian ồn ào
Nghề thầy - hai chữ thanh cao
Bạc tiền cũng chẳng thể nào bán mua !
Ấp iu mưa nắng bốn mùa
Vững vàng tay lái người đưa con đò
Sóng che chở mọi âu lo
Đếm tháng năm nhớ học trò thân yêu
Ai không ai dại trăm chiều
Ta giàu có ...bởi bao nhiêu tâm hồn