( 26/02/2010 Tặng cô Hoàng Thị Phúc khi nghĩ hưu)
LYHOA.VN |
Tình mẹ như nước ngời ngời biển đông
Đời người có sức góp công
Thầy cô dìu dắt mới mong thành người
Trải qua sóng gió trên đời
Mà con cứ ngỡ chưa rời bên cô
Mái trường còn mãi điểm tô
Có con đò nhỏ đón chào khách qua
Bài thơ cô tả hôm qua
Bên dòng sông ấy thiết tha ân tình
Bao năm in đậm dáng hình
Đời con ghi nhớ chữ tình cô ơi
Dù đi xa mãi chân trời
Những lời cô dạy một đời con ghi
Đường đời đâu có dễ chi
Không cô con sẽ qua đi lối đời
Ngày xưa bụi phấn cô rơi
Ngày nay con được thấy đời đẹp thay
Cái thời xưa ấy bàn tay cô dìu
Ân cần nhẹ bước nâng niu
Sửa từng lời chữ con yêu chưa rành
Nay con đâu tóc còn xanh
Những lời cô dạy vẫn xanh cho đời
Ngày xưa con bé vâng lời
Mà nay con có cuộc đời sáng trong
Ngày xưa nghèo túng long đong
Ơn cô mang nặng nỗi lòng khát khao
Cô mong con hãy ngẩng cao
“Con ơi khát chữ thì sao thành người”
Cả đời cô giúp cho người
Qua hai thế hệ rạng ngời lòng son
Trãi qua năm tháng vẫn còn
Những lời dạy dỗ bên con rạng ngời
Càng mang nặng nghĩa biển trời công cô
Đường đời dong bão sóng xô
Có lời dìu dắt của cô ngày nào
Đời con mãi đẹp làm soo
Nghĩa tình cô vẫn thanh tao trọn bề
Hôm nay cô đã ra về
Xa đi bục giảng bộn bề vấn vương
Bóng hình cửa lớp thân thương
Hàng cây phượng vĩ mái trường thân yêu
Nhớ đàn con nhỏ thật nhiều
Bài văn cô dạy sớm chiều hôm qua
Đời cô trẻ mãi không già
Mong cô về nghĩ cửa nhà thêm vui
Con đây mãi sẽ bùi ngùi
Cô luôn là mẹ niềm vui cuộc đời
Trích trong tập thơ “Neo Đậu Bến Quê” – Hội CGC Xã Hải Trạch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét