Người về bến đậu chốn quê nhà
Bàn chân hôm ấy dần xa vắng
Thoáng mờ vết sạm trước thềm ra
Bạn cũ còn đây bớt tâm giao
Chẵng đẩy đò ngang nặng tay sào
Đò ra giữa bến đò quay lái
Thấu tỏ lòng ta phượng vĩ ơi
Dẫu có duyên nhau vẫn đất trời
Cuộc sống đời thường vươn vai gánh
Vẫn biết phai mờ, đành thế thôi
6-2006
Phạm Văn Phường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét