Đất lặng im mà trời vẫn thức
Trong suy tư sâu thẳm vô cùng
Để ai buồn bao nỗi nhớ mong
Cứ mỗi mùa đếm lá thu rơi
Như anh đếm tháng ngày chất chứa
Có gì xao xuyến em ơi'
Ai bảo xa mà cứ níu chân ta
Đất Nhân Hồng níu chân anh ở lại
Có gì em tháng ngày gọi mãi
Trời vẫn xanh và mắt em xanh
Có mà không để lòng anh trống trãi
Chiếc lá rơi đến mãi khôn cùng…
Mùa xuân năm 2007
Hồ Gia Khương