Lý hòa sinh em màu xanh biếc
Từ trên ngàn em uốn khúc tới biển đông
Những đêm trăng gió nhè nhẹ rung rinh
Em âu yếm ôm trăng vào lòng ấp ủ
Nghiêng nghiêng mình gợn gợn mái tóc xanh
Cất tiếng lên em nói chuyện thì thầm
Với những hàng dừa nghiêng mình ghé sát
Chuyện tâm tình chuyện suốt cả đêm trăng
*
* *
Bình minh dậy mặt trời đi lên đó
Khoác cho em chiếc áo bạc long lanh
Nhẹ nhẹ êm êm em chuyển mình ra bể
Chàng đại dương hùng tráng đứng đợi em
Ghé sát môi em chàng hôn em nồng thắm
Hai trái tim vàng hai dòng máu hòa nhau
Anh biển cả em sông xanh biếc đó
Và từ nay ta họp mặt ở cửa sông
Tháng 5- 1970
Khắc Hiền