C/3 Bố trạch)
Bao nhiêu năm mỗi đứa mỗi phương trời
Nay gặp lại bao bồi hồi xúc động
Vẫn thấy đâu đây,tiếng trống trường vang vọng
Thấp thoáng nụ cười ,những gương mặt thân quen
Nhớ buổi học dưới hầm trong tiếng nổ đạn bom
Không xóa nổi những tiếng cười ta vui đùa
Ôi! Có phải bởi đạn bom và gian nan cho ta lớn khôn
từ đấy
Và nhắc ta, làm sao quên được bạn bè ơi!
Dẫu có xa nhau mỗi đứa mỗi nơi
Dẫu tháng năm thăng trầm ,đưa ta lại gặp nhau,tóc
điểm nhiều sợi bạc
Dẫu cuộc đời, như con tàu trăm năm chỉ trong khoẳn khắc
Thì ai ơi! đừng quên đi cái buổi đầu khóa sáu bảy
thân thương