Nghĩa của em tưởng mặn nồng vào đâu?
Em có chồng em không bỏ nghĩa anh
Em có chồng em ở với ai?
Rồi đây tôi trách ông mai ít lời
Tôi ra sông tôi tự tận cho rồi đời
Để cho em ở lại nghe lời thị phi.
Em còn mắc míu trong lòng
Mượn dao lá trúc cắt tròng em ra
Bao giờ em ra khỏi tròng
Giã ơn dao trúc giã lòng người thương
Bao giờ em ra khỏi chiếu, khỏi gường
Để thiếp với chàng lồng áo đắp chung.
Em có dầu có thác xuống suối vàng
Hồn cùng theo bậu bịu theo chàng ngược xuôi.
Em đã thuận lấy anh chưa
Để anh lấy gổ rừng nưa đóng thuyền
Con thuyền mang đôi chử nhân duyên
Chồng chèo vợ chống, thuyên quyên chẳng vời.
Em đã thật lấy anh chưa
Để anh lấy cái muối dưa để dành.
Em đẹp như thể ông sao
Để anh đi lại ra vào mỏi chân.
Em còn bé dại thơ ngây
Thầy mẹ ép uổng những ngày còn thơ
Bây giờ duyên số chả vừa
Có thương thì gở cho nhau ra cùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét