Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ - Văn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ - Văn. Hiển thị tất cả bài đăng

TIỀN NHIỀU ĐỂ LÀM GÌ?

Ngày trẻ, tôi vẫn khinh khi đồng tiền. Vì tiền với tôi thật dễ kiếm. Vì tôi thấy nhiều người vì tiền mà trở mặt với nhau, mà thay lòng đổi dạ. Vì có những người đặt tiền bạc cao hơn cả phẩm giá, danh dự. Nhiều cha mẹ dùng tiền làm thước đo khi giáo dục con cái. Kiểu tốn bao tiền của nuôi con, sau không biết có ra gì không? Kiểu chọn nghề nào kiếm được nhiều tiền ấy. Kiểu khóc trên xe ô tô vẫn tốt hơn cười sau yên xe đạp.

Đám Cưới Quê Hôm Nay: Khi Niềm Vui Trở Thành Gánh Nặng.

Ở vùng quê Quảng Bình, đặc biệt là Lý Hòa, đám cưới từ lâu đã là dịp trọng đại, nơi bà con lối xóm cùng nhau sum họp, chúc phúc cho đôi trẻ bước vào đời. Thế nhưng, những năm gần đây, đám cưới đã dần biến chất, trở thành một sự kiện quá tải, nơi mà số lượng khách mời nhiều khi lên đến hàng ngàn người. Câu hỏi đặt ra là: liệu gia đình thực sự có quan hệ rộng lớn như vậy, hay đám cưới giờ đây đang bị biến thành một cơ hội kinh doanh?

BÁNH ĐÚC CÓ XƯƠNG

Thằng Đại mồ côi Mẹ lúc nó còn nhỏ xíu. Khi lên sáu, thì ba nó rước Mẹ kế về.

Mẹ kế khó lắm!? vì ba thằng Đại là ngư phủ, nên thường xuyên vắng nhà, nó phải ở với bà, nó sợ lắm! Mẹ kế cấm không cho Đại chơi đá banh ngoài đường, bà bắt nó phải rửa tay sạch sẽ xong mới ăn cơm, bà là cô giáo, nên hay bắt Đại luyện viết chữ, dạy nó làm toán, tóc tai, móng tay, móng chân bà cắt gọn hết... Bà bắt Đại gọi bà là Mẹ, nó không thích, mà không dám cãi.

ĐÀN ÔNG NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐỌC

Chồng không thể mang thai thay vợ.

Chồng cũng không thể thay vợ chịu đựng cơn đau đ.ẻ hay chấp nhận mang vết sẹo suốt đời để con yêu chào đời.

Chồng càng không thể thay vợ cho bé b.ú, chịu đựng những cơn đau âm ỉ của việc hút sữa.

Chồng cũng không thể giống vợ ngay lập tức tỉnh dậy giữa đêm để dỗ con khóc, chăm sóc con cả đêm.

VỢ VÀ BẠN

Ông bạn tới nhà tôi chơi cho biết nhà. Vợ tôi làm ít mồi, mua mấy lon bia cho hai người lai rai.

Người bạn này tôi mới quen. Tính nó sôi nổi, nhanh nhẹn, vui vẻ hòa đồng, nên tôi cũng thích.

Chúng tôi uống hết mười lon thì bia hết, nó bảo để nó ra đầu hẻm mua về uống tiếp. Vợ biết tửu lượng của tôi không uống được nữa, nên góp ý:

NẾU THẤY ÁP LỰC VÀ MỆT MỎI, ĐÁNH GIÁ CAO NHỮNG GÌ MÌNH ĐANG CÓ!

Công việc vất vả của bạn là ước mơ của người đang thất nghiệp; 

Đứa con nghịch ngợm của bạn là niềm khao khát của những người không có con; 

Ngôi nhà nhỏ của bạn là ước mơ của người vô gia cư; 

VỢ ANH CÓ ĐẸP BẰNG EM KHÔNG ?

Hai mươi lăm tuổi tôi cưới vợ. Ngày tôi đưa người yêu về ra mắt, mẹ tôi thì thầm bảo: “Con nên suy nghĩ thật kĩ. Mẹ thấy nó liễu yếu đào tơ, con nhà giàu có, sợ lấy con rồi không quen chịu khổ, rồi được ba bảy hai mốt ngày thôi”.Không muốn mang tiếng cậy nhờ nhà vợ, tôi bắt đầu mọi thứ bằng hai bàn tay trắng và nghị lực của mình.

NẾU CÓ KIẾP SAU…! ANH SẼ KHÔNG BAO GIỜ YÊU EM…!

Anh là một chàng sinh viên nghèo…!

Làm thêm vất vả để kiếm thêm tiền trang trải học phí. Em là tiểu thư cành vàng lá ngọc con nhà giàu có khá giả, gia đình có tới mấy osin.

Lần đầu tiên về quê đến cây quế, rau lang…., và cả ngò gai, em cũng không phân biệt được.

TRÔNG MẸ

 

"Dì trông bà thêm tuần nữa được không?

Tôi bù lại bằng hai tuần liên tiếp

Bởi tuần này tôi phải đi có việc

Nếu không thì đã chẳng phải tốn hơi!”

Hai người đôi co đến nửa tiếng rồi

BỨC THƯ TRONG LỌ BNIXILIN

( thơ tháng 7 tri ân các anh hùng thương binh và liệt sỹ )

MẸ ƠI !

       Con đã viết bao lá thư gửi mẹ

Mà sao con chẳng thể nhận hồi âm

Mẹ ơi ! Bao đêm con đã khóc thầm

Nơi quê nhà mẹ của con có khoẻ 

CÁI GIÁ CỦA SỰ TỨC GIẬN

Một bà cụ có tính tình cau có, thường xuyên nổi giận vì những sự việc nhỏ nhặt, hơn nữa, mỗi khi tức giận hay dùng lời lẽ ác độc, vô tình đã làm tổn thương nhiều người, vì thế bà ta giao tiếp với hàng xóm bạn bè đều không được hài hòa. 

TRONG ĐỜI NÊN ĐỌC MỘT LẦN

22 tuổi, bạn tốt nghiệp đại học, vì chuyên ngành của bạn không dễ tìm việc, mấy năm đầu bạn phải chạy xe ôm, giao hàng nhanh.

24 tuổi, bạn tìm được việc làm, công việc tiền lương cũng không cao, còn thường xuyên phải tăng ca đến tận đêm khuya.

KHI NGƯỜI TA GIÀ

Khi ta già đi, ta sẽ không nhắc nhở con cháu về một điều gì đó quá cũ, rót vào tai chúng mãi một câu chuyện xa xưa, hay dặn dò chúng những điều hết sức lạc hậu. Cho dù nói nhiều hay ít thì con cháu nó vẫn cho rằng, đó chỉ là lý lẽ vớ vẩn của người già.

Khi ta già đi, ta học cách buông tay, ta chẳng cần phải nghĩ ngợi những người trẻ mỗi ngày nó lướt qua đời ta một cách nhẹ nhàng như thế nào, ta chỉ mong mình đủ sức để tự nấu một món ăn thật nhừ, đủ sức để tự tắm rửa hàng ngày, ta cũng không câu nệ mọi ngóc ngách trong nhà đều phải tinh tươm sạch sẽ, mà chỉ chú ý đến sức khỏe của bản thân mình, nhằm giảm bớt áp lực cho con cháu khi phải chăm sóc ta.

ĐỪNG ĐỔ THỪA CHO BỐ ..

Ra khỏi phòng thi, bố lẽo đẽo cầm chiếc mũ cối chạy theo cô bé, "Con làm được bài không?", "Có ôn đúng tý nào không?", "Liệu được mấy điểm"... Cô bé không nói gì, chỉ quay ngoắt lại nhìn bố, mặt nặng mày nhẹ...Bố im lặng...

Nhìn cảnh hàng người dạt bên đường, tưởng chừng như cái nắng tháng Sáu đã sấy khô cả ngần ấy sinh thể.

CÂU CHUYỆN BÁT PHỞ

Một người phụ nữ bước vào một quán phở và hỏi chị chủ quán

- Chị ơi, ở đây 1 bát phở bao nhiêu tiền?

Chủ quán trả lời: 30 ngàn chị à!

Sau khi lục trong túi ra đếm chỉ còn vỏn vẹn 15 ngàn, người phụ nữ rầu rầu ngại ngùng nói: Tôi còn có 15 ngàn, chị bán cho tôi bát phở không có thịt được không ạ?

KHÔNG THỂ ĐỢI CHỜ

Trên thế gian, gì cũng có thể chờ

Không làm trước thì làm sau, chẳng vội

Riêng hiếu kính mẹ cha, không thể đợi

Ngày mai biết còn cơ hội hay không?

VÀO VIỆN DƯỠNG LÃO

 78 tuổi có 3 người con, lương hưu 21 triệu/tháng, tôi cùng vợ vào viện dưỡng lão sau nhiều lần phiền tới hàng xóm: Tôi có tiền, không muốn trông đợi vào con cái! 

Tôi năm nay 78 tuổi, lương hưu khoảng 20 triệu đồng, vợ tôi xưa nay chỉ làm nội trợ nên không có lương. Chúng tôi có với nhau 3 người con, hai trai và 1 gái.

CỤC XƯƠNG

Cô vừa về đến đầu ngõ đã nghe tiếng chị dâu oang oang :

-Ối giời ơi! Bố để cục xương ruồi bâu kiến đậu rồi! Bố ăn đi chứ, sao chỉ ăn cháo, xương con hầm mềm như bún mà !

EM ÁC LẮM

Hai vợ chồng anh chị lấy nhau cũng đã gần 8 năm, vợ chồng sức khỏe tốt, công việc làm ổn định, kinh tế không thua kém một ai... có nhà, có xe. Nhưng mãi vẫn không có con, chị buồn lắm. Nhất là anh, anh là con trai duy nhất trong nhà. Sau anh, hai đứa em gái đã có gia đình, đứa nào cũng có hai đứa con rồi. Mỗi lần hai vợ chồng về quê, ba mẹ anh cứ nói:

CHẲNG CÓ GÌ LÀ MIỄN PHÍ ĐÂU CON

Chẳng có gì là miễn phí đâu con

Đến cả bữa cơm mẹ cha cũng thế

Kiếm đồng tiền chưa bao giờ là dễ

Phải đổ mồ hôi nước mắt từng ngày